Chủ nhật đến khiến đám nữ học viên trong phòng bận bịu hơn bao giờ hết. Họ đua nhau chải chuốt, làm đẹp để bù lại những ngày học hành vất vả, cũng có người dành thời gian rảnh rỗi tán gẫu với bạn bè, người yêu. Bạch Vân tách mình khỏi sự ồn ào kia, cô ngồi trên giường tựa đầu vào cửa sổ ngắm nhìn trời đất. Suy đi tính lại định gọi cho bố nhưng rồi thôi, sợ rằng bố còn nhiều việc phải làm, hơn nữa muốn để bố có thời gian bên gì Nga, dù sao cũng là vợ chồng.
Bạch Vân gọi điện cho ông ngoại. Giọng nói khàn khàn già nua vọng lại từ đầu dây bên kia.
-Bạch Vân hả cháu?
-Dạ! Ông bà đang làm gì vậy ạ?
Nhà ngoại cô cách đó không xa, chỉ mất một chặng xe bus, đi bộ một đoạn là đến. Tối nào ông bà cũng gọi điện nói chuyện với cô, thường chỉ khoảng ba bốn phút, ko nhiều nhưng lại ko thể thiếu.
- Sao ak? Bà ốm thế nào hả ông?
- Cháu yên tâm! Chỉ là đau bụng do cảm lạnh thôi, bà ko sao!
- Bà phải nhớ giữ gìn sức khỏe chứ. Để cậu và gì biết lại thêm lo!
- Uk! Bà nhớ! Bà đi nghỉ đây nhé! Cháu cũng phải giữ sức khỏe đấy!
Bạch Vân cúp máy. Cô thở dài ngao ngán, cũng chẳng buồn đọc sách nữa, thực ra mấy cuốn tiểu thuyết này bị nhai đi nhai lại cả chục lần rồi, cũng thuộc luôn cả mấy tình tiết gay cấn nữa.
Bạch Vân lại chỗ Ngọc Hân còn mải mê chải chuốt.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-con-gap-lai/1963621/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.