Cơn bão cũng qua đi sáng sớm khi anh chuẩn bị đi làm đã dặn dì bảo mẫu chuẩn bị phần ăn sáng cho cô, nếu cô cứ tiếp tục không ăn anh sẽ tìm cách .
* Cốc cốc *
Cô Uyên ơi tôi vào nha .Cô Uyên .Không thấy bên trong có âm thanh hồi đáp, dì bảo mẫu khẽ nhíu mài sau vài tiếng gọi không phải vì khó chịu bà đẩy cửa vào bên trong nếu trực giác của bà đúng thì chắc cô đang gặp vẫn đề gì đó .
- Cô Uyên
Bà bỏ vội khay thức ăn xuống bàn trà nhanh chân lại giường xem tình hình cô như thế nào, cô ngủ li bì còn không nghe tiếng bà gọi .
- Nóng quá.
Bà vội lấy điện thoại gọi ngay cho anh rồi nhanh chống vắt khăn đắp lên trán cô .
Nhiệt kể được bà đo hiện 38 độ cũng được xem là khá nóng .
Anh bên này đang làm việc nghe bà gọi liền ba chân bốn cằng mà chạy về nhà tiện thể gọi bác sĩ gia đình để kiểm tra cho cô .
Cô ấy có sao không ? Anh gấp gáp hỏi vị bác sĩ .Không sao thời tiết thay đổi nên mới bị cảm một phần cũng vì suy nhược cơ thể, nghĩ ngơi và uống thuốc sẽ nhanh chống khỏi thôi .Cô bảo mẫu thay anh tiễn bác sĩ ra về . Anh ngồi thẩn thờ bên cạnh cô, đôi tay thon dài vươn ra chạm nhẹ vào gương mặt cô, sự run rẩy nơi đầu ngón tay cho thấy chính anh đang sợ mình làm cô đau .
Bao nhiêu sự dịu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3679186/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.