Miền quê đã dần chuyển mình chỉ cần đi khỏi nơi xóm nhỏ sẽ thấy phố xá dần tắp nập đông đúc , đã lâu lắm rồi cô mới lên thị trẩn một lần .
Cô ngồi phía sau mình, cậu cảm nhận được hơi ấm nhưng thanh âm lại không phát ra khiến Bảo Duy nhắn mài khó chịu .
Vợ em không thèm nói chuyện với anh à .Nói cái gì? Cô lơ đãng quan sát phố phường trả lời cậu nhưng lại không mấy tập trung .Nói cái gì em muốn, nói xấu nhỏ bạn thân của em cũng được .Tôi không có bạn . Giọng cô nhỏ xíu làm cậu chợt ngờ ngợ nhớ ra rằng trong lớp ngoài cậu thì mấy ai chịu làm bạn với cô, nghĩ lại cậu vừa thương cô lại vừa tức mấy cái đứa trong lớp .Vậy thì em có thể hỏi bất cứ thứ gì em muốn .Tôi không có gì muốn hỏi cậu cảEm ..... Cậu nhất thời không biết nói gì với cô nữa, cái gì cũng không chịu nói lại một mặt im ỉm nếu cô không phải là tâm can bảo bối còn lâu cậu mới tốn thời gian để đi dạo cùng kẻ không thèm điểm xỉa đến mình .Cậu và cô cùng im lặng , cậu chạy xe cô thì quan sát xung quanh bên đường những thứ sắc màu rực rỡ của phố thị thu vào tâm mắt làm cô như quên cả mọi thứ xung quanh .
Vợ anh mua nước ép cho em nhé con gái uống trà sữa nhiều không tốt đâu .Um sao cũng được .Cậu ghé mua hai cốc nước ép táo cùng với một vài phần thức ăn vặt sau đó cậu đèo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3679184/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.