Mùng ba tết cô được xuất viện về nhà, những ngày này anh túc trực trong viện với cô nữa bước không rời .
Hôm nay Nhật Khang đích thân lái xe đến đón hai người theo sau còn có Trúc Anh .
Chồng ơi em đến đón anh đi. Trúc Anh vừa đến chua kịp xuống xe thì đã kéo cửa sổ mà hét lên .Vợ anh gọi kìa anh không có miệng mà đáp lại sao ?Cái mùi thuốc súng nồng nặc phảng phất quanh đây, cô huyt mạnh vào vài anh. Cái mắt liếc liếc nhìn cái mặt thì đã méo sẹo sang một bên rồi .
Anh thấy như vậy không chút khó chịu ngược lại còn cảm thấy sảng khoái vô cùng, con gái biết yêu biết ghen cũng thật tốt làm sao mà ghen dịu dàng như mới thật thích làm sao .
Chẳng phải vợ anh là người đang ghen ra mặt đây sao ...chứ người kêu đằng đó thì vợ người chẳng phải vợ anh .Còn nữa anh đây là người có sức hút, em nên giữ cho chặt vào không là em tiếc đấy .Tiếc cái khỉ , anh tồi mà đồi em tiếc thì anh nằm mơ .Cô trừng mắt nhìn anh, tức tối. Anh cũng phì cười rồi xoa đầu cô .
Đến lúc Trúc Anh chạy đến trước mặt thì cô với anh mới thôi chí choé
Trúc Anh nắm lấy người anh xoay một vòng rồi hớt hãi quay sang cô trách móc
Chồng yêu sao anh ốm thế , cô không cho anh ấy ăn sao ?Đúng ,nhưng mà cũng không đúng vì không phải tôi không cho mà anh ấy chủ động nhường cho tôi đó . Bởi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3648897/chuong-78.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.