Gian manh có đủ, chỉ là thuận nước đẩy thuyền, anh cũng không định gây khó dễ làm gì nhưng bản thân anh biết bây giờ chỉ có mình là đủ khả năng đem lại cho cô cuộc sống tốt hơn.
Dù cô hiện tại không thích anh đi chăng nữa thì bây giờ anh cũng đã chiếm thế thượng phong rồi cô chỉ có thể nằm gọn trong sự tính toán mà anh đặt ra.
Liếc mắt khẽ nhìn cô, thấy cô cũng nhìn mình khó hiểu, đôi mắt còn long lanh ngấn nước nhưng lại ngây gốc chưa hiểu gì của cô làm anh thích gì đâu.
Nhím con không xù lông thì đáng yêu phải biết .
Anh nhìn bà nghiêm chỉnh mà cất giọng, đám người không liên quan kia vẫn sừng sững nãy giờ giữa ngôi nhà chật hẹp xem anh hỏi vợ .
Hai tỉ này xem như là sính lễ .... bác gã cô ấy cho con thì vẹn cả đôi đường .
- Bác không phải nuôi cơm cô ấy, việc đó cứ để cho cháu .
- Dù sao sính lễ nhà kia còn không đủ để trả cho Nhật Khang, hai tỉ này cũng không thiệt cho bác đâu phải không ?
Nhật Khang nghe anh nói thì mĩm cười thích thú hắn thích cái tính này của bạn hắn rồi .
Cô nghe anh nói thì kinh hồn bạt vía .
Anh không phải vì một phút trượng nghĩa mà ăn nói lung tung đó chứ .
- Anh ...anh đừng nói bậy .
Cô lắp bắp
Còn anh thì nhướn mài với cô, cơ mặt còn có chút khoái chí, khí thế của một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-ta-chua-tung-hen-uoc/3625622/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.