Đúng như Chung Khải Phong dự đoán, sau khi bình tĩnh đọc kĩ lại giới thiệu nhân vật cùng bối cảnh hiện tại, quả là có phát hiện lớn.
Sao bây giờ, nhà kho ánh sáng tù mù, không thể xác định được thời gian hiện tại để bắt đầu hành động, suy đi tính lại vẫn là tự thân y vận động. Trước hết, phải tìm cách để trèo lên được mái nhà ở đây chỉ lợp rơm, rất dễ để thò đầu ra ngoài. Theo như vị trí của nhà kho thì có thể thấy được khuê biểu ở phía giếng nước- nơi ánh sáng quy tụ đúng và chuẩn xác nhất qua từng canh giờ.
Sau một lúc chật vật để có thể trèo lên đỉnh đống rơm, Chung Khải Phong lấy con dao trong người chọc thẳng lên, cố gắng nhẹ nhàng để không làm rơi mái lợp về phía trước, vừa đục lỗ vừa giữ thăng bằng trên đỉnh đống rơm không cứng cũng chẳng mềm kia khiến Chung Khải Phong bất cẩn mà ngã xuống dưới gây tiếng động lớn. May sao không ai phát hiện ra vì tiếng tuyết rơi lộp bộp.
Nhanh vậy sao? Mới đây đã có tuyết đầu mùa, hàn nguyệt năm nay đến sớm quá. Chắc ông trời cũng đang đau lòng vì loài người nơi đây. Hà cớ gì đâm chém nhau để liên lụy đến con cháu, đúng là đời cha ăn mặn đời con khát nước.
Tuyết rơi đóng thành từng mảng, rơi cả vào trong kho qua lỗ hổng lớn trên nóc nhà. Chết tiệt, không có ánh sáng mặt trời chiếu xuống nên không thể thấy được bóng đổ của đồng hồ. Đành phải ngồi chờ thôi, lũ nha lại
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-pho-voi-he-thong-that-duc/3333816/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.