- Bắn, lên bắn đi kìa. Đm, chúng mày nhát thế, chết cả lũ bây giờ.
Nam Huy ngồi trước màn hình máy tính, anh không ngừng gào thét chửi đồng đội. Người đàn ông vô công rồi nghề này suốt ngày chỉ cắm mặt vào các giải đấu trên game. Bạn gái không có, cha mẹ thì mất sớm khiến anh chẳng chuyên tâm vào học hành. Tiền thì kiếm được nhờ những lần tham gia các giải đấu trong nước và quốc tế.
Đang bắn nhau hăng thì đồng đội của anh chết, chiến đội cũng vì thế mà thua theo luôn. Nam Huy tức tối, đứng phắt dậy dẫn theo chú chó ra ngoài đi dạo cho khuây khỏa. Miệng vẫn không ngừng chửi thằng bạn bắn ngu.
- Tổ Tông à, mày còn cười được sao? Không thấy ông đây đang tức chết đấy à?
Nam Huy mắng con chó, Tổ Tông nghe vậy thì tưởng được khen, quẫy đuôi mừng rối rít.
- Còn vui nữa chiều nay tao cắt cơm đấy.
Anh nạt nó. Tổ Tông cụp tai xuống, mặt ỉu xìu. Đi đến gần một bụi rậm bỗng nó xồ ra, vùng chạy kéo theo dây xích khỏi tay Nam Huy. Anh đuổi theo thì bỗng thấy nó khựng lại, tha ra một vật gì đó hơi gỉ sét, trông có vẻ như đồ cổ. Nam Huy chẳng để ý nhiều, tiếp tục dắt nó đi nhưng Tổ Tông lại đặt vật đó xuống, gặm lấy ống quần anh mà kéo lấy kéo để. Rốt cuộc cuối cùng Nam Huy cũng đành mang nó về nhà để nghiên cứu.
Tháo tháo lắp lắp cả nửa ngày trời cuối cùng chẳng có gì thú vị, anh định
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-pho-voi-he-thong-that-duc/3333815/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.