Type: thienyet98
“Nô tài đi ngay.”
Thính Tuyền tìm thấy ma ma quản sự hoa viên ở góc tây nam của rừng trúc, lúc này Vương ma ma đang xem bọn Thanh Hề nhảy dây, ngoài bà ta ra còn có mấy người hầu lớn tuổi khác cũng tụ tập xem cảnh náo nhiệt. Chẳng ai dám tiến lên hỏi một câu vì đều chưa chán sống.
Thính Tuyền vừa nhìn thấy cảnh đó liền sững sờ, sau đó ba chân bốn cẳng chạy về bẩm báo với Phong Lưu.
Hàng lông mày của Phong Lưu càng nhíu chặt lại, hắn liền chuyển hướng đi đến rừng trúc.
Lúc này, Thanh Hề đang mải mê chơi đùa, không hề để ý tới sự xuất hiện của Phong Lưu.
Vừa tới nơi, Phong Lưu liền nhìn thấy Thanh Hề đá quả cầu lên không trung, nhảy qua ba sợi dây thừng rồi thực hiện động tác “én vẫy đuôi”, xoay người một cái, ngay cả đầu cũng không hề ngoảnh lại mà vẫn đón được quả cầu. Đám người đứng xem vỗ tay khen hay rối rít, ngay cả Thính Tuyền đứng phía sau Phong Lưu cũng không nhịn được trầm trồ thán phục. Phong Lưu lập tức trừng mắt lườm Thính Tuyền, khiến nó sợ hãi cúi gằm mặt xuống nhìn chân.
Thanh Hề ở bên này đương đắc ý, không phát hiện ra xung quanh bỗng nhiên im thin thít, đến khi nàng quay đầu lại thì đã thấy “Diêm vương mặt lạnh” đứng đó rồi. Đây là biệt hiệu mà nàng đặt riêng cho Phong Lưu.
Thanh Hề giật mình run rẩy, người hầu bắt đầu thỉnh an, Mi Thư Nhi còn nhỏ cũng biết điều im lặng, lễ phép
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nhan-quay-ve/2292970/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.