Năm 16 tuổi, vào hôm sinh nhật của Nhậm Kha.
Chú Lưu – kế toán trưởng của công ty ba Nhậm bỗng lái xe đến trường học của Nhậm Kha đón cô tan học.
Ông ta ngồi trong chiếc xe van màu xám tro, cười híp mắt vẫy vẫy Nhậm Kha: “Tiểu Kha, lên xe đi, ba cháu bảo chú đến đón cháu đến gặp ông ấy.”
Trước đây Nhậm Kha đã từng gặp chú Lưu này rồi, cộng thêm việc đúng là ba Nhậm có hứa vào ngày sinh nhật sẽ về nhà thăm cô.
Vậy nên thậm chí cô còn chẳng hề nghi ngờ đối phương, vui vẻ định lên xe.
Ai ngờ vừa bước một chân lên thì Trình Đẳng đã kéo balo cô lại.
“A Kha.” Anh nghiêm túc nói: “Xuống mau, về nhà với tớ.”
“Không đâu.” Nhậm Kha lắc đầu, cố chấp đến độ tùy hứng: “Đẳng Đẳng, hơn nửa năm rồi tớ chưa gặp ba mẹ tớ, hôm nay là sinh nhật tớ, cậu để tớ đi đi mà.”
Trình Đẳng quay đầu qua nhìn người đàn ông mà Nhậm Kha gọi là “chú Lưu” ở ghế tài xế, sắc mặt ông ta căng thẳng, ánh mắt lơ đãng. Những biểu hiện ấy khiến anh không yên tâm, cứ nắm chặt balo Nhậm Kha không buông tay.
Nhậm Kha không lên được nên định xuống xe.
Đang ở tình thế khó xử thì chú Lưu đã xuống xe, đi đến sau lưng Trình Đẳng bảo: “Nhóc con, hay nhóc đi cùng Tiểu Kha nhé? Dù sao cũng thêm một cái chén một đôi đũa thôi mà!”
Nói rồi ông ta đẩy cả cô và Trình Đẳng lên xe, khóa chặt cửa xe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nguoi-noi-yeu-toi/3316400/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.