Thủ Thủ không nhịn được phì cười phụ họa với đàn chị, chính xác lànhư thế, bất luận là trang trí nội thất, hay bộ bàn ghế phong cách đờiMinh, văn phòng này khiến người ta có cảm giác cổ điển thuần chất, ThủThủ nhất thời tò mò, nghĩ một lát nữa Dịch Trường Ninh không phải sẽ mặc nguyên 1 bộ quần áo trắng muốt đời Đường mà bước vào chứ, giơ tay nhấcchân đều nho nhã khí phái, nghĩ đến bộ dạng anh ấy trắng hơn tuyết,không kìm được lại thèm nhỏ dãi.
Đàn anh phụ trách quay phim chê trên bàn làm việc có ống cắm bút ThanhHoa chắn mất ống kính máy quay: “Lúc lia máy cận cảnh, vướng cái nàyquá, hay để sang bên cạnh đi.” Thủ Thủ quan sát 1 chút, lại cầm lên tỉmỉ ngắm nghía phần chân ống cắm bút, cười nói: “Ôi, cái này nói khôngchừng là đồ từ Lăng Ung Chính thật sự này, cả căn phòng nhiều đồ nhưthế, tính ra cái này là đáng giá nhất, lát nữa phải chụp nó mới được.”
Giọng nói mơ hồ, đột nhiên cảm giác mọi người đều lắng xuống, quay đầura nhìn, mà Dịch Trường Ninh đã bước vào đến cửa. Hóa ra hôm nay anh mặc bộ vest màu đen, quần áo lễ nghĩ phép tắc cứng nhắc dành cho thươngnhân, mặc trên người anh, lại trang trọng phá cách, quay ngoắt 180 độvới người hôm diễn thuyết ở trường, anh đứng bên cửa hơi chút trầm ngâm, mà Thủ Thủ lại nghĩ đến 1 cụm từ “khí phách cao lớn”.
Cô có chút hối hận mình quá lanh chanh rồi, cắn cắn đầu lưỡi, ngoanngoan núp sau lưng đàn anh. Khương Khiết Đan vội vàng tiến lên đánhtiếng chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-kiep-nay/95237/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.