Sau khi về nhà, Nguyễn Vi lên giường nằm mấy tiếng rồi đi mở cửa hàng. Hôm qua, Nghiêm Thụy ở nhà đợi cô suốt một ngày. Anh biết cô có lý do riêng nên mới tự mình rời khỏi khách sạn nhưng vẫn đứng ngồi không yên. Anh lại không dám báo cảnh sát, sợ cô gặp nguy hiểm.
Khi bóng dáng Nguyễn Vi xuất hiện ở cửa, Nghiêm Thụy đột nhiên lao đến ôm chầm lấy cô. Một lúc lâu sau, anh mới thở phào nhẹ nhõm, hỏi cô: “Em gặp chuyện gì thế? Dù không thể tiết lộ với anh, em cũng nên gọi điện cho anh chứ.”
Nguyễn Vi gượng cười lắc đầu. Mắt cô hơi sưng nhưng vẻ mặt hết sức bình tĩnh, tựa như sau khi ra ngoài một chuyến, cô đã nghĩ thông suốt mọi chuyện.
Cô vỗ vỗ cánh tay anh, khách sáo mở miệng: “Thầy Nghiêm, em không sao.”
Ngữ điệu xa cách của cô khiến Nghiêm Thụy thật sự không biết nói thế nào. Ngay cả tư cách quan tâm, anh cũng bị cô đoạt mất. Cả hai đều là những con người bình thường, cuộc sống không giống tiểu thuyết, cô cứ ở bên anh có gì không tốt? Nhưng Nguyễn Vi dường như là một người lòng dạ sắt đá. Anh không thể khiến cô cảm động, cô cũng không chịu tìm một chỗ dựa tinh thần.
Cuối cùng, Nghiêm Thụy chỉ có thể nhắc cô nghỉ ngơi. Nhưng Nguyễn Vi chỉ ngủ một lúc rồi dậy, chuẩn bị ra cửa hàng hoa. Nghiêm Thụy không cho đi, cô nói có đơn đặt hàng cần giải quyết. Hôm nay anh có hai tiết dạy, lại là lớp sắp tốt nghiệp nên không thể đi trễ. Xem đồng hồ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-nay-khong-doi-thay/502561/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.