Tôi đang nhìn vào màn hình điện thoại một cách chăm chú. Hai mắt mở to hết cỡ khi thấy trên màn hình xuất hiện cuộc gọi video đến từ ông anh hai yêu quý. Anh ấy cứ thỉnh thoảng biến mất không một hồi tin tức. Thỉnh thoảng xuất hiện một cách đột ngột khiến tim tôi muốn nhảy dựng ra ngoài. Dù chẳng máy khi ông ấy điện cho tôi nhưng mỗi lần ba mẹ tôi hỏi anh có hay điện con không? Tôi đều vui vẻ cười bảo có. Tôi sợ ba mẹ tôi mắng anh nên chưa bao giờ dám nói thật. Bỗng nhiên hôm nay, một ngày mưa tầm tã, một ngày buồn rười rượi trong lòng tôi. Anh ấy lại điện cho tôi thế này khiến tôi choáng váng. Tôi đưa điện thoại lên, thận trọng bắt máy. Mặt anh hai tôi xuất hiện ngay khi tôi bắt máy. Nụ cười tươi tắn của anh nở rộ trên môi khiến tôi phát hờn. Tôi thì đang buồn đến não lòng còn ông ấy thì tươi như hoa thế kia bảo không giận sao được. Anh vẫy tay với tôi:
- Thấy anh không Zin?
Tôi nỗi quậu:
- Bộ em bị mù hay sao không thấy.
Thấy thái độ của tôi, anh tôi xụi mặt liền:
- Em lại sao nữa vậy hả? Em không thể tỏ ra vui mừng khi gặp anh à.
Tôi thở hắt ra rồi im lặng, anh hai phớt lờ sự im lặng của tôi, hớn hở nói:
- Anh báo em một tin vui nè, muốn nghe không?
Tôi đưa mắt nghi ngờ:
- Anh cũng có tin vui để báo à.
- Giỡn không mày, tin này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mua-phuong-no/2570421/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.