Asisu được bế về tẩm cung ở thần điện Iris, nơi gần với điện của Nebanon nhất. Nàng được đặt trên cái giường quen thuộc, khăn ướt cùng thảo dược cầm máu được đem vào với số lượng lớn, môi nàng trắng bệch đang hô hấp thế cho mũi, mắt nhắm nhưng thần trí nàng vẫn đang tỉnh táo, đầu nhức dữ dội như bị hàng chục cây kim đâm vào.
Nàng nghe tiếng bọn họ hò hét, lo lắng, giận dữ, trách phiền, thúc dục. Lát sau, nàng cảm nhận được mấy ngón tay chạm trên gân mạch ở cổ tay nàng, sau đó, có tiếng người lắp bắp buồn phiền vang lên, đó là tiếng của tên thái y Babylon.
_Bẩm...bẩm..
_Nói ra nhanh lên. Hoàng phi sao rồi.
Lapis thật rất sốt ruột, lệnh bà bị thương thế nặng thế kia, lỡ mà...lỡ mà...thì không chỉ có hắn, mà tất cả những người ở đây sẽ thế cái đầu của mình để trả giá cho sự sơ xuất ngớ ngẩn kia.
_Bẩm...hoàng phi...đã xảy...xảy...thai rồi...
_CÁI GÌ, ngươi nói lại xem, không có cách nào cứu được sao.
_Cứu...cứu được lệnh bà...đã là may mắn lắm rồi thưa ngài...
_Chết tiệt, thật vô dụng, còn tên ngự y cuả chúng ta đâu, sao chưa tới.
Menfuisu quát nạt, khiến bọn lính sợ xanh mặt, tại sao thời điểm dầu sôi lửa bỏng thế này, tên kia lại xuất hiện chậm trễ như vậy, sau chuyện này, hắn sẽ trừng trị tên kia thật thích đáng, còn bây giờ, hắn đang rất cần tên kia, vì dù gì, cũng là ngự y bậc nhất, được đặc trách sức khỏe của các vị sứ giả, mong rằng có thể cứu vãn được tình thế. Không đầy mấy giây
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-mat-asisu/2359102/chuong-13.html