🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Mạnh Kỳ mang nàng về xưởng, cố ý đi vòng phía sau tránh nhiều người dòm ngó nhiều lời.

Trước mắt là vườn dâu xanh bất tận. Những thân cây trắng nhạt khẳng khiu lại mang đầy lá xanh bản lớn rất mạnh mẽ trông không dễ đốn ngã chút nào. Tay y ôm lấy người nàng, ngồi trên hành lang gỗ để nhìn chút mông lung phía trước xa xăm.

Tiếng Linh Nhi khóc sụt sùi trong tay y khiến y đau lòng. Y làm nàng trở nên như thế không phải y vờ như không biết nhưng y không thể nào quan tâm nhiều hơn được. Mạnh Kỳ ôm chặt, tay lại vuốt lên mái tóc mềm.

- Đừng khóc nữa! Có huynh bên muội rồi!

Chất giọng dỗ dành rất đỗi ôn nhu dịu dàng không bao giờ thay đổi làm Linh Nhi sựt tỉnh. Nàng nhận ra đây là bờ ngực của đại ca. Vì thói quen, nàng lại ngớ ngẩn đến mức để Mạnh Kỳ ôm cho mình tha hồ nhõng nhẽo. Lệ nàng ngừng lại, tay đẩy nhanh người y ra.

Mạnh Kỳ nhìn vẻ mặt nàng lại trở nên tức giận, không chịu cho mình ôm nữa thì lại càng thu tay giữ lấy. Linh Nhi vẫn ngồi trên chân Mạnh Kỳ bên ngoài hành lang dãy nhà kho cũ nhìn thấy y lại dùng ánh mắt ấy nhìn mình. Một ánh mắt tha thiết giấu nhiều tâm tư. Y nói với nàng…

- Huynh sẽ không để ai làm muội khóc nữa! – Giọng hắn nói ra làm nước mắt nàng lại rơi xuống má. Nàng chưa từng phải khóc nhiều vì đại ca như thế. Nàng trả lời nghẹn đắng trong uất ức.

- Chính đại ca làm muội khóc… chính

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-loan-nghich-luan/1537860/chuong-8.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.