Trong Cao gia chỉ có vài ngày đã trở nên vô cùng lộn xộn. Việc Bát gia trở mặt cản đường làm ăn gây nhiều tổn thất, lại thêm lão gia bị té chưa tỉnh lại. Tuy đại phu giữ được mạng của lão gia nhưng cũng không dám chắc sẽ được bao lâu hay lão gia sẽ bất tỉnh như thế mãi. 
Trong xưởng, nhiều nhân công thấy trước tình hình bèn hùa nhau xin nghỉ. Họ sợ Cao gia phá sản, tiền thưởng của họ cũng không còn. Ai còn lòng tin vẫn cố bám trụ, song Nếu cứ để mọi chuyện không khả quan tiếp diễn thì lòng tin đến đâu cũng sẽ lụi tàn. 
Cao Lưu đến xưởng khi được báo nhân công hùa nhau xin nghỉ làm loạn cả lên. Hắn ta lên tiếng cố trấn tĩnh mọi người… 
- Tất cả bình tĩnh, không có gì phải loạn lên như thế này. Lão gia tuy chưa tỉnh lại nhưng Cao gia vẫn còn người quản cơ mà! 
Nhân công sững ra nhìn Cao Lưu. Hắn muốn đứng ra quản việc bên trong, nhân cơ hội thao túng cơ nghiệp này. Tuy nhiên ai cũng nhìn lại với ánh mắt không thôi hoang mang, họ tiếp tục đòi nghỉ làm quản xưởng cũng phải lúng túng. Cao Lưu tức giận vì bọn nhân công này. 
Rồi Mạnh Kỳ đến, ngay lập tức thúc quản xưởng chạy đến mừng rỡ làm Cao Lưu đơ ra. Tình hình như vậy, người có thâm niên cũng chỉ tin tưởng mỗi đại thiếu gia. 
Mạnh Kỳ không nhìn đến tam thúc của mình đang làm trò gì ở đây. Y lặng lướt mắt nhìn những nhân công muốn xin nghỉ, ngay lập tức ai cũng im lặng không náo 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-loan-nghich-luan/1537859/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.