Sau khi đánh chán chê thì Thế Minh cũng dừng lại. Người ở dưới cũng đã bê bết máu tanh. Anh ngồi xuống nắm cằm cô hất vẽ phía mình.
" Sao? Ghen tị với cô ấy à? Muốn không tôi cho. "
" Kh..không, e...em không cố...cố ý th...thật mà. Xin...anh tin em. "
" Tin cô, nực cười. "
Nói rồi Thế Minh vác ngay cô lên phòng đóng sầm cửa. Trói tay chân cô vào cạnh giường không cho quơ loạn. Nhanh chóng thoát y cho cả hai. Tay không yên phận mò mẫm khắp người Doãn Ngọc.
" Không xin anh...em không mu-... Ưm. "
Chả để cô cầu xin một đường thẳng tấp đí vào không dạo đầu cũng như bôi trơn. Người nhỏ dưới thân đau đớn trợn tròn mắt, thân thể vặn vẹo.
" Đ...đa..u. "
" Đau? Sao mà đau được phải sướng chứ. Chẳng phải cô muốn được như cô ấy sao, THỨ ĐÊ TIỆN. "
" Em...ưm...không...ưm...cố ý...thật. "
" Xin...xin anh mau...ra ngoài. "
Chả để ý lời cô cứ tiếp tục công việc không quan tập người đau đớn chật vật thế nào.
Lưng bỏng của Doãn Ngọc ma sát với giường không ngừng rỉ máu đau đớn liên tục sộc đến não. Vết thương theo cử động của Thế Minh mà chảy máu. Một lúc không chịu được nữa mà ngất đi.
Anh sau một hồi phóng thích vì mới chịu ra ngoài, cứ thế rút ra rồi vào phòng tắm chẳng quan tâm đến người trên giường. Sau khi tắm xong ra ngoài không cở trói cho cô cứ thế mà ra ngoài.
• SÁNG HÔM SAU •
Thế Minh vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lay-long-tin/2809905/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.