“ Nhưng vì cơ thể của Thiếu Phu Nhân bị tổn thương nên cái thai hơi yếu, bồi bổ tốt là sẽ không sao. "
" À đúng rồi bác sĩ, việc tôi nhờ ông làm đã sao rồi. "
" Là việc người hiến tặng đúng không ạ? Phải ép hỏi lắm bác sĩ chủ trì cuộc phẫu thuật đó mới tiết lộ. "
" Là ai đã hiến máu cho tôi và thận cho con trai tôi vậy? "
" Là...là người nằm bên trong ạ. "
" Là Tiền Doãn Ngọc? "
" Đúng vậy, chính là Thiếu Phu Nhân. "
Thấy ông Lâm không nói gì, bác sĩ cũng rời đi.
' Là con bé, tuy phải chịu tất cả sự ác bức của chồng con và cả ba mẹ chồng, nhưng vẫn chịu hi sinh những thứ trên người mình để đổi lấy sự vui vẻ cho mọi người. Thật xấu hổ khi đôi diện với con bé. '
Đứt dòng suy nghĩ ông cùng Lạc Dương đến phòng bệnh của Thế Minh.
Đến sáng thi anh cũng tỉnh lại, câu đầu tiên mở miệng chính là hỏi cô đang ở đâu. Ba Lâm cũng đã nói tất cả cho anh biết và khuyên anh nên ăn chút gì đó rồi hẳn đến thăm cô. Nhưng ăn không chịu đòi gặp cô ngay.
Hai ông bà cũng đành bó tay, liền dẫn anh đến phòng thăm Doãn Ngọc.
Đến nơi đập vào mắt anh chính là con người gầy nhỏ nhưng phải cắm biết bao nhiêu là dây, còn phải thở máy. Nhìn cô và con phải giành từng chút sự sống một khiến anh đau lòng không thôi. Anh thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lay-long-tin/2809876/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.