Dọc đường rất thuận lợi, không xảy ra bất ngờ gì, không có ai nửa đường chạy đến đòi cướp Lưu Nhân, An Nhược Thần nới lỏng cảnh giác. Trái lại Lưu Nhân ăn kẹo nên rất hài lòng, cuối cùng còn ôm lấy cổ An Nhược Thần nằm ngủ trên vai nàng.
An Nhược Thần cứ thế ôm cô bé đi vào tửu lâu Chiêu Phúc.
Cửa sau của tửu lâu Chiêu Phúc nối thẳng với cửa hông Lưu phủ, điều này An Nhược Thần biết. Nàng không đưa đứa bé đến Lưu phủ tìm Triệu Giai Hoa, mà là chọn đến tửu lâu để thông báo với chưởng quỹ, nàng muốn nhìn xem phản ứng của Lưu Tắc.
Lưu Tắc không ở tửu lâu. Nhưng y đến cũng rất nhanh, bước chân gấp gáp, nét mặt căng thẳng, theo sát sau lưng là Triệu Giai Hoa cũng có vẻ như vậy.
Triệu Giai Hoa vừa thấy Lưu Nhân thì liền nhào đến, cũng chẳng màng đứa bé đang ngủ, ôm chặt con vào lòng gọi tên.
Lưu Nhân bị động tác thô lỗ của Triệu Giai Hoa đánh thức, dụi mắt một cái, ngọt ngào gọi: "Mẹ."
Triệu Giai Hoa chảy nước mắt, dán mặt vào mặt con.
Lưu Tắc thấy thế thì vội nói: "Được rồi được rồi, lần này yên tâm rồi. Không phải đã tìm được con đấy sao, nàng đừng có cuống." Rồi y quay đầu dặn dò quản sự, để người ra ngoài gọi người hầu về.
Sau một hồi nháo nhào, vợ chồng Lưu Thị mới nhớ phải mời An Nhược Thần đến trong phủ ngồi,cám ơn nàng đã đưa đứa bé về.
An Nhược Thần cũng chẳng khách khí, đi theo bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lan-gap-lo-ben-duyen/2247622/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.