Long Đại nói: "Theo dõi Triệu Giai Hoa không sai. Không phải là có tiến triển sao?"
Có ư? An Nhược Thần chỉ cảm thấy càng ngày càng hoang mang. "Thậm chí hôm nay tôi còn đoán, có lẽ ở trong tổ chức của Tạ tiên sinh Triệu Giai Hoa còn có cấp bậc cao hơn cả Từ bà mối, thậm chí, còn cao hơn cả Tạ tiên sinh. Nếu không, làm sao Từ bà mối chọn được người kế tiếp mình ở quận ngoài chứ? Có lẽ nàng ta là được dặn dò nên mới đi đón Triệu Giai Hoa."
Long Đại nghe thế thì bật cười. Nụ cười này, gió ấm khẽ thổi, mùa đông nở hoa, "Càng ngày cô càng khiến tôi ngạc nhiên vui mừng đấy, An quản sự à."
An Nhược Thần: "..."
Ngạc nhiên vui mừng là ý gì? Tuy An Nhược Thần không hiểu, nhưng tự giác thấy được khen, trong lòng vẫn rất hưởng thụ.
"Nếu nàng ta muốn vu oan cho cô thì cô cứ việc chờ. Nhất định chuyện hôm nay chỉ mới bước làm nền thôi."
An Nhược Thần gật đầu. Có tướng quân làm chủ, nàng cũng không hoảng hốt nữa.
Chỉ là bước làm nền sau đó đến khá nhanh. Hai hôm sau, không ngờ con gái Triệu Giai Hoa xảy ra chuyện, quả nhiên lần này ầm ĩ đến tận nha môn.
Vì ngại thân phận của An Nhược Thần và tính đặc thù của lầu Tử Vân, thái thú Diêu Côn liền phái chủ bạc Giang Hồng Thanh đến mời An Nhược Thần.
"Lưu phu nhân nói, giữa trưa đứa bé ở nhà ngủ trưa, nàng ta thấy con đã ngủ say nên mới đến phòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-lan-gap-lo-ben-duyen/2247620/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.