Đôi mắt của Diệp Y Lam sắc lạnh nhìn về phía không trung.
Không cần biết có phải hay không nhưng thành Tây Lâm này có người muốn mạng nàng.
Quân Minh Phong nhìn đôi mắt sắc lạnh của nàng thì hơi nhíu mày, lúc nãy hắn cũng cảm nhận được sát khí, hiện tại hắn thấy nàng như vậy thì hắn càng chắc chắn một điều có kẻ nhắm vào nàng.
Xem ra thành Tây Lâm không thể ở lâu, không phải vì hắn không thể bảo vệ nàng nhưng phòng bị trước vẫn tốt hơn.
Hai người đem hai suy nghĩ khác nhau ngồi vào bàn.
Diệp Y Lam không nói không rằng chỉ rót một tách trà uống một ngụm sau đó đưa cho hắn.
Khoé miệng Quân Phong Minh có chút rung rẩy nhưng cũng không có tứ chối, nhận lấy ly trà uống một hơi hết sạch, khi uống xong vẫn thấy tay nàng ở chổ đó, hắn rất có ý thức để lại ly trà vào tay nàng.
Nhận được ly trà Diệp Y Lam đưa lên miệng tính uống thì phát hiện ly trà đã hết sạch.
Nàng hung hăn trừng hắn một cái sau đó vuốt thưởng tà áo.
Nàng nghe thấy bước chân đến gần, hẳn Huyên Di đã trở lại.
Rất nhanh đúng như nàng nghĩ, Huyên Di mang theo hai vò rượu trở lại.
" Hai vị thứ lỗi, Huyên Di lúc nãy có vài việc nên chậm trễ." Huyên Di đặt hai vò rượu xuống bàn, tiếp theo là một động tác cáo lỗi.
Diệp Y Lam lập tức khoác tay, cười ha ha nói: " Huyên Di đừng như vậy, đợi mĩ nhân có lâu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-kiep-nu-phu-de-hau-tuyet-mi/1886031/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.