Ngồi máy bay trở về Hồng Kông, hành trình bay mười mấy tiếng.
Cố Hiểu Thần quay đầu nhìn về phía người bên cạnh, Ngũ Hạ Liên nhắm mắt, lông mi dài và dày. Khuôn mặt tuấn tú của anh bao phủ một tầng sương mù, hơi có chút lạnh lùng. Cô thu hồi ánh mắt, cúi đầu nhìn về phía chiếc nhẫn đeo trên ngón tay mình. Đột nhiên gặp phải một tầng khí lưu, máy bay nhấp nhô lên xuống. Lỗ tai của cô ù đi, hụt hẫng khó chịu. Chỉ là chạm vào chiếc nhẫn kia, tim cô lúc này mới bình tĩnh được.
Cuối cùng cũng thuận lợi trở về Hồng Kông, vừa đúng hai giờ chiều.
Vừa đi ra khỏi sân bay, Ngũ Hạ Liên nhận một cuộc điện thoại của ai đó. Cô đứng ở chỗ không xa, nhìn anh nghe điện thoại. Nhìn thấy lông mày anh hơi cau lại, cô có chút tò mò hoài nghi.
Cúp điện thoại, Ngũ Hạ Liên đi đến bên cạnh cô, trầm giọng nói, “Em tự gọi xe về nhé.”
Cố Hiểu Thần gật đầu, nhưng khuôn mặt mịt mù của anh có một chút lo âu, cô không nhịn được mở miệng hỏi, “A Hạ, có chuyện gì xảy ra sao?”
“Đừng hỏi nhiều!” Vẫn câu nói đó, nhưng ngữ khí gấp gáp hơn chút.
Cố Hiểu Thần liền sững người, mím môi không nói thêm gì nữa.
Ngũ Hạ Liên nhìn thấy cô im lặng ngay lập tức, lông mày hơi cau bây giờ lại gần hơn nữa. Anh nắm lấy tay cô, bước lớn ra khỏi sân bay. Sau đó bắt xe taxi, nhét cô vào trong. Đóng cửa xe lại, anh đứng ở ngoài xe, cúi đầu nhìn cô ở trong xe,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042950/chuong-181.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.