Cố Hiểu Thần vội vàng mang giày và tất vào, khuôn mặt vẫn còn đỏ bừng. Cô từ ghế sô pha đứng dậy, còn anh đã ngồi trở lại ghế điều hành, cúi đầu tiếp tục xem văn kiện, như thể cô không tồn tại. Chỉ có hai hàng mày kiếm cau chặt, giống như đang bị việc gì đó làm cho phiền não khó xử.
“Dự án Hoa Vũ vừa mới……..” Cô không muốn về lúc này, dẫu sao thời gian cũng gấp rút như vậy, cô cần nắm chắc từng giây từng phút, hoàn toàn không thể lãng phí.
“Tôi cho phép em tan làm trước, em ngược lại không vui.” Anh nhàn nhạt nói, giọng nam từ xa bay đến, không có chút trở ngại, phun ra hai chữ, “Tuỳ em.”
Cố Hiểu Thần nói được nửa câu đành phải nuốt trở lại, mím chặt môi, sau đó nói “Vậy tôi ra ngoài đây”, rồi cô xoay người im lặng ra khỏi văn phòng, đóng cửa lại. Trong khoảng khác đó, văn phòng lại khôi phục sự tĩnh mịch, giống như không có ai ở đó. Nhưng trong không khí lại lưu lại mùi hương dầu gội đầu của ai đó, nhàn nhạt dễ chịu, thật là thoải mái.
Ngũ Hạ Liên nhìn chằm chằm văn kiện trước mắt, vẫn còn vết xước lưu lại trên giấy.
Ánh mắt anh ngưng tụ, ấn nút gọi trực tiếp, “Thư ký Hạ, in thêm một bản báo cáo tài chính kỳ này.”
“Vâng, Liên thiếu gia.”
Cúp điện thoại, anh cầm cà phê trên bàn uống một hớp.
Bỗng cau mày, cà phê này……. mùi vị vẫn không đúng.
Cố Hiểu Thần về đến bộ phận đầu tư, lập tức tập trung tinh thần vào trong công việc. Mãi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042913/chuong-144.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.