Ngũ Hạo Dương trầm tĩnh biểu hiện xuất sắc, khiến cho mọi người có mặt ở đó hết sức kinh ngạc, dĩ nhiên cũng bao gồm cả Cố Hiểu Thần trong đó. Anh nhìn thẳng Quách tổng, cong khoé miệng. Vẻ mặt đó rất ung dung rất bình thản, điệu bộ gặp chuyện rối cũng không lo sợ, đủ để khiến người ta uỷ thác trọng trách mà vẫn vô cùng yên tâm.
Quách tổng trầm tư một lúc, thong thả nói, “Tôi đợi hồ sơ kế hoạch dự án của Ngũ thị.”
Lời này vừa nói ra, trên mặt mấy đại diện của các công ty còn lại đều lộ ra sự lúng túng, tự nhiên xem Ngũ thị thành kẻ địch mạnh.
Cố Hiểu Thần đã kinh ngạc đến không thể là chính mình được nữa, cô sững sờ nhìn Ngũ Hạo Dương, ánh mắt tràn đầy nghi ngờ và kinh ngạc. Còn Ngũ Hạo Dương chỉ liếc mắt nhìn cô cười, đã khôi phục bộ dáng đùa giỡn với đời như cũ. Cố Hiểu Thần không khỏi hoài nghi, anh ta như thế này, thái độ trái ngược với lúc nãy, sự trầm ổn lão luyện như vậy, dường như chia ra làm hai người.
Đột nhiên có một ý nghĩ khiến cô cảm thấy hoang mang lo sợ.
Chẳng lẽ, chẳng lẽ thực ra anh ta rất có năng lực.
Nhưng căn bản không để tâm đến?
Nhưng tại sao? Dường như không có lý do. Anh ta là tam thiếu gia của Ngũ thị, Ngũ thị lại là một doanh nghiệp gia đình, anh ấy không có lý do gì không phát huy năng lực và tài cán thực sự của mình.
Cố Hiểu Thần rơi vào trầm tư, đối với Ngũ Hạo Dương, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042890/chuong-121.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.