Sau
Thời tiết cuối tuần này mây đen âm u, nhưng tâm trạng Cố Hiểu Thần lại không hề tệ.
Cuộc điện thoại ngày đó, Lâm Phân đã hẹn Cố Hiểu Thần ra ngoài gặp mặt.
Từ sau khi Lâm Phân gả vào Châu gia, hai người bọn họ rất ít khi được gặp mặt riêng. Nhiều năm như vậy, mỗi thời gian ngắn ngủi bên nhau, Cố Hiểu Thần đều nhớ rất rõ ràng.
Vậy mà cách lần gặp mặt trước đã là nửa năm rồi.
Cố Hiểu Thần chọn áo khoác len màu trắng, đầm liền màu tím đậm, thậm chí còn đặc đặc biệt điểm thêm mấy món phụ kiện, cột mái tóc đen thành đuôi ngựa, để bản thân nhìn có vẻ năng động, trẻ trung hơn chút. Cô không thể khiến mẹ lo lắng cho cô, bởi vì cô từ trước đến giờ luôn là đứa con gái ngoan ngoãn, hiểu chuyện.
Cô là chiếc áo bông nhỏ tri kỷ của mẹ.
Địa điểm cuộc hẹn được chọn ở một công viên nhỏ yên tĩnh, kỳ thực cũng không được tính là công viên gì, chẳng qua là khuân viên tập thể dục được xây dựng tạm thời gần mấy khu chung cư.
Lúc Cố Hiểu Thần đến, Lâm Phân đã đến trước rồi.
Lâm Phân ăn mặc xinh đẹp, dịu dàng uyển chuyển, so với lần gặp mặt trước thì không có nửa điểm thay đổi, vẫn xinh đẹp tươi trẻ như vậy, và vẫn là mẹ trong ký ức của Cố Hiểu Thần. Bà ngồi ngay ngắn trên băng ghế dài, im lặng nhìn mấy đứa trẻ đang chơi đùa. Ánh mắt đó vậy mà chuyên tâm nóng bỏng khác thường, khiến Cố Hiểu Thần ở phía xa cảm thấy chua xót.
Thu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042855/chuong-86.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.