Cố Hiểu Thần giống như gặp phải kẻ địch mạnh vậy, hoảng sợ không nói nên lời. Ánh mắt của Y Lâm và Ngôn Húc Đông mang theo sắc thái khác thường, trực tiếp bắn về phía cô. Không khí dường như đều ngưng tụ, đang lúc cô không biết nên làm như thế nào, Ngũ Hạ Liên đưa một tay khác ra cầm lấy bình trà, giúp cô rót một tách trà.
Anh một câu cũng không nói, thái độ trầm lặng lạnh lùng.
Cố Hiểu Thần cảm thấy tay một trận bỏng rát, nhẹ giọng nói, “Tôi muốn rót tách trà, không cẩn thận tuột tay.”
“Không bị thương đến tay chứ?” Y Lâm bưng hai đĩa điểm tâm mỉm cười đi vào phòng trà, ngồi xuống bên cạnh Ngũ Hạ Liên, “Chọn mấy loại điểm tâm, cũng không biết ăn có ngon hay không.”
Ngôn Húc Đông cũng ngồi xuống bên cạnh Cố Hiểu Thần, thuận miệng hỏi, “Hiểu Thần, em vừa mới cùng Liên nói chuyện gì vậy?”
“Không nói chuyện gì cả.” Cố Hiểu Thần bưng tách trà, nhìn chằm chằm hình bóng phản chiếu của mình trong tách trà.
“Sao có thể. Nhất định rất buồn cười. Nói ra cho tôi cùng cười với.” Ngôn Húc Đông dĩ nhiên không tin rồi, ánh mắt của anh chuyển về phía Ngũ Hạ Liên, hất mày nói, “Tôi rất ít khi nhìn thấy cậu vui vẻ như vậy đấy.”
“Tôi cũng rất tò mò, kết quả là nói cái gì vậy?” Y Lâm hỏi.
Ngôn Húc Đông và Y Lâm giống nhau nghi ngờ không dứt, hai má Cố Hiểu Thần chưa hết đỏ thì lại một cơn khác ập đến, nhẹ giọng giải thích, “Liên thiếu gia hỏi tôi cảm thấy núi Phú Sĩ như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042825/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.