Phòng ăn của khách sạn, Cố Hiểu Thần và Y Lâm ngồi đối diện nhau. Đợi người phục vụ bưng mấy món điểm tâm lên, Cố Hiểu Thần chậm chạp ăn, ngẩng đầu nói, “Y tiểu thư, chiếc váy màu ngọc trai kia tôi đưa đi giặt rồi. Đợi giặt sạch rồi, tôi lại đem trả cho cô.”
Cố Hiểu Thần có không nhạy bén đi chăng nữa, cũng biết chiếc váy kia là thuộc về ai.
“Không cần phiền phức như vậy đâu.” Y Lâm cầm thìa lên khuấy cà phê, “Dù sao tôi cũng chỉ mặc qua một lần, Cố tiểu thư nếu như không để bụng, vậy tặng cho cô đấy.”
“Làm sao như vậy được.” Cố Hiểu Thần nghe cô ấy nói như vậy, càng thêm áy náy.
“Cố tiểu thư tự mình đưa ra quyết định đi, nếu cô thực không thể tiếp nhận, vậy cứ vứt đi.” Y Lâm nói nhẹ bay, nét mặt nhu mì xinh đẹp chợt toả sáng dưới ánh nắng mặt trời, nhưng lại là kim châm với Cố Hiểu Thần. Cô ấy dường như ý thức được bản thân mình đã nói sai rồi, lại nói, “Tôi không phải có ý như vậy.”
“Không sao, tôi hiểu mà.” Cố Hiểu Thần cười, cúi đầu không nói gì thêm.
Sau khi ăn xong bữa sáng, Cố Hiểu Thần theo Ngũ Hạ Liên đến bệnh viện thăm Ngôn Húc Đông. Mà Y Lâm đã nhận lời mời tham dự buổi tiệc của Hiệp hội điều chế rượu Nhật Bản, không thể vắng mặt cho nên không đi cùng. Xe chạy được nửa đường, Cố Hiểu Thần không nhịn được hỏi, “Quản lý Ngôn bị thương rất nặng phải không?”
Cô nhớ ngày hôm qua người anh ấy đều là máu.
“Chết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042822/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.