Sau khi tiễn biệt Louis và phái đoàn, Ngôn Húc Đông nửa đường quay trở lại phòng hội nghị, “Cố Hiểu Thần à Cố Hiểu Thần ! Trong đầu của em cấu tạo bằng cái gì vậy? Tài liệu nhiều trang như vậy, vậy mà em đều ghi nhớ toàn bộ sao?”
Hiển nhiên anh không biết là có sai chữ nào hay không, nhưng chí ít anh đã bị cô làm cho kinh ngạc.
Cố Hiểu Thần có hơi ngại ngùng, hơi đỏ mặt, “Bởi vì sợ xảy ra sai sót, cho nên mỗi ngày tôi đều sẽ xem qua mấy lần.”
“Hoá ra là như vậy. Nhưng em như thế này cũng quá thần thông rồi.” Ngôn Húc Đông phục cô sát mặt đất, đi đến bên cạnh cô, nhẹ nhàng vỗ vỗ bờ vai gầy yếu của cô. Sau đó hào sảng đưa tay ra ôm lấy cô, trêu chọc, “Tôi đoán em lúc trước thi cử, khẳng định mỗi lần đều thi đứng hạng nhất.”
“Vậy cũng không phải, không phải mỗi lần đều thi đứng hạng nhất.” Cố Hiểu Thần mỉm cười nói, quay đầu nhìn về phía Ngũ Hạ Liên, lại bởi vì khuôn mặt điển trai trầm lặng không vui của anh, nụ cười trên khuôn mặt tự dưng tắt ngấm.
Ánh mắt Ngũ Hạ Liên liếc cánh tay to của Ngôn Húc Đông đang khoác trên người cô, đáy mắt phun ra một ý lạnh, “Mặc dù buổi đàm phán không xảy ra sai sót, nhưng cô làm việc không tốt cũng là sự thật.”
Cố Hiểu Thần đứng ở trước mặt anh, chờ đợi câu tiếp theo.
“Lập tức trở về, chuẩn bị lại tài liệu văn kiện hợp tác lần này cho tốt.” Ngũ Hạ Liên đanh giọng ra lệnh.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-khang-hoa-tam-chu-thuong/1042804/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.