Một đêm xui xẻo gọi tên La Vân Hạ. Hết bị Nam Sơn Nhật hành hung, lôi kéo, lại gặp phải tranh chấp với Nam Bách Thần, làm hại chỉ có vài tiếng mà cô hết bị thương ở cổ tay, tới lòng bàn tay, cộng thêm có tí hơi men trong người nên đâm ra càng thêm cáu kỉnh.
Đang loay hoay phủi trên phủi dưới số bụi bẩn bám trên quần áo, thì phía trước cô chợt xuất hiện một nhóm người. Thấy đôi cao gót, Vân Hạ liền ngẩng mặt nhìn lên mới biết hóa ra đứng trước mặt mình lại là người quen.
"Hài thật ấy chứ, gặp cẩu liền gặp cả đôi. Chết tiệt."
"Ê con kia, mày nói ai là cẩu hả?"
"Ai chột dạ thì người đó lên tiếng thế thôi." La Vân Hạ dửng dưng trả lời.
Nói xong, cô vốn muốn nhanh chóng rời khỏi đám người của Từ Giao Giao này, nhưng làm sao ả để cô rời đi trong khi đã cố tình tìm tới để gây chuyện.
Vừa chắn đường cô xong, Từ Giao Giao liền cao giọng cất lời:
"Nghe đồn dạo này cô đang cặp kè với đại thiếu gia nhà họ Nam, đúng là loại đàn bà lẳng lơ nên đâu có thiếu hơi đàn ông nổi, mà cũng thật khéo chọn người để câu, bị Sơn Nhật vứt bỏ xong liền quay qua câu dẫn anh trai của người yêu cũ, đúng là thâm hết chỗ nói."
Xét thấy đối phương đã có nhã hứng gây sự, thì La Vân Hạ cũng chả ngại gì mà không va chạm. Huống chi từ lúc may mắn thoát chết sau tai nạn tới giờ, cô vẫn chưa có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-hon-trao-phan/3546353/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.