Lại Như Hương sượng cứng mặt mày, trong lòng phần nhiều bất mãn hơn là tức giận. Từ khi bà được gả vào phủ tướng quân, Tô Thiệu chưa bao giờ trách móc bà điều gì. Vậy mà chỉ vì việc nhỏ nhặt ngày hôm nay, ông ấy chưa suy nghĩ đã liền trách móc. Đứng trước thái độ này của Tô Thiệu, Lại Như Hương ít nhiều cũng cảm thấy bị tổn
thướng.
Bà ta cố nuốt nỗi uất ức xuống, nhỏ nhẹ đáp lại một câu:
"Là lỗi của thiếp. Sau này thiếp sẽ chú ý tới Thống nhi hơn."
Dường như Tô Thiệu thoáng nhìn thấy sự ủy khuất trong mắt bà ta, lòng có hơi hối hận.
Khách mời đã đến đông đủ, Tô Thiệu lệnh cho hạ nhân dâng thức ăn, rượu thịt lên, bắt đầu nhập tiệc. Lôi Hiển thân phận cao quý được sắp xếp ngồi bàn phía trên gần gia chủ. Đám người Lương Vân, Ngô Hà họp mặt với Lục Chính ngồi bên dưới.
Sau khi mọi người kính rượu, gửi lời chúc mừng, Lục Chính mới lân la tiến lại bàn của Tô Uyển Thư để chào hỏi.
Hai người bọn họ trò chuyện khá lâu.
Ở chỗ Tô Thống, Triệu Hoa cần thận lấy ra từ thắt lưng một mảnh ngọc lưu ly giao vào tay y:
"Trả lại cho con."
Nhan Thi tinh mắt nhận ra mảnh ngọc đó là vật mà sinh mẫu Tô Thống để lại, y cất giữ nó quý hơn cả châu báu.
Khi nàng đang không hiểu chuyện gì, Triệu Hoa cười hiền hậu:
"May mà mấy hôm trước con sai người hỏa tốc gửi thư đến, còn lấy ngọc bội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-gio-dong-thoi-ve-phuong-bac/3652231/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.