🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Bà ta cười khinh bỉ:



"Thế sao ông ấy lại bỏ rơi ả để cưới ta? Ta mới là phu nhân danh chính ngôn thuận của Tô gia."



"Không phải, không phải như vậy." Cậu bé lắc đầu nguây nguẩy, hai hàng nước mắt ướt nhòe cả khuôn mặt bầu bĩnh.



"Ngươi có biết vì sao phụ thân ngươi thường xuyên chinh chiến xa nhà không?"



Bà ta cố gieo vào đầu cậu bé:



"Là vì ông ấy không muốn nhìn thấy ngươi, ông ấy chán ghét ngươi đến mức chỉ muốn cách càng xa càng tốt."



"Không phải như vậy."



Nó khóc nức nở, nỗi sợ hãi lấn át cả tiếng gào:



"Cứu con."



"Chết đi." Người phụ nữ nhấn giọng, buông tay.



Hình ảnh cuối cùng mà cậu bé nhìn thấy được trong khoảng không chới với là đôi mắt giăng đỏ thù hận, lạnh lùng của người phụ nữ kia. Nhiều năm sau đó, ngày hôm ấy đã trở thành cơn ác mộng triền miên mà chẳng có cách nào chữa trị. Những lần giật mình tỉnh giấc nửa đêm, toàn thân mồ hôi đầm đìa, cậu vẫn thường ngồi bó gối giữa chiếc giường trống trải, âm thầm yếu đuối.



"Tô Thống."



Mục Ý huơ tay trước mặt y. Kéo tâm trí đang trầm luân của Tô Thống trở về:



"Huynh bị làm sao thế?"



Y điều chỉnh lại cảm xúc phẫn uất của mình, qua loa đáp:



"Không có gì."



"Mau kéo Dược tiên sinh lên trước đã." Nàng giục.



Mục Ý tháo sợi dây buột ở thắt lưng xuống, đầu phía dưới đã được vòng qua người Dược Đức. Nàng cột nó vào gốc cây to và

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-gio-dong-thoi-ve-phuong-bac/3651784/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.