Thời gian dần trôi, cũng đã đến độ gần trưa. Khi cuộc “hội nghị” đang đến độ căng thẳng thì đột nhiên tiếng sôi bụng của ai đó vang lên. Mà ai đó thì ai cũng biết là “ai đó”. Mọi ánh mắt đều đổ dồn về nữ chiến thần của chúng ta. Nàng cũng ý thức được chuyện xấu hổ mà mình vừa gây ra nên liền cuối gầm mặt xuống để che dấu sự ngượng nghịu. Một người điềm tĩnh như Đàm Phong cũng len lén cười vì sự đáng yêu của nàng. Còn Phàn Long thì giả đò cầm tách trà lên nhấp môi nhưng thật chất cũng không giấu được nụ cười dịu dàng bên trong.
- Cô đói à? Cũng phải, từ hôm qua tới giờ cô cũng chưa ăn gì. Lúc nãy ta có dặn nhà bếp nấu ít đồ cho cô bồi bổ rồi. Bây giờ xuống ăn nhá?
Phàn Long liền dứt lời thì bao nhiêu cặp mắt ngạc nhiên chuyển hướng sang chàng. Đặc biệt là Hương Ngọc, trong ánh mắt cô còn thoáng qua một chút sự ganh ghét.
*Hoang đường! Sao huynh ấy lại dặn dò đầu bếp nấu thức ăn riêng cho Bạch Đình? Tại sao lại quan tâm cô ta như vậy? Mình ở bên huynh ấy lâu như vậy mà chưa bao giờ thấy huynh ấy nói mấy câu quan tâm mình.*
Cô đảo mắt sang nhìn chằm chằm vào Bạch Đình, trong lòng nhen nhóm một tia hận thù.
- Không cần!
Giọng nói Bạch Đình lạnh tanh, thái độ cũng hời hợt, cũng chẳng thèm liếc nhìn chàng. Có vẻ nàng vẫn còn cảm thấy phản cảm trước sự quan tâm của Phàn Long dành cho mình. Chắc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-van-lac-nhau/3476096/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.