Du Thừa Ân đảm nhận chức vụ giám đốc nhân sự bắt đầu tuyển và chọn lọc những thành viên thật sự có năng lực.
Một ngày vất vả ở J&J , cô gái uể oải trở về biệt thự .
Vừa đẩy cửa bước vào đã thấy anh ấy bám vào lan can chậm chững bước đi.
Cô ném túi xách chạy lại đỡ liền bị anh ấy hất ra , Hàn Thiên Viễn tức giận khua vỡ chiếc ly trên bàn làm Du Thừa Ân giật bắn mình.
"Đừng có đụng vào tên tàn phế như anh"
Trợ lý nghe tiếng chạy vào liền đem theo xe lăn lại đỡ Hàn Thiên Viễn trở vào trong.
Du Thừa Ân từ từ ngồi xuống nhặt từng mảnh vỡ , bị cứa vào tay cũng chẳng thấy đau.
Đợi người hầu ra tranh dành dọn dẹp , cô mới lê lết trở về phòng.
Hàn Thiên Viễn anh ấy đang nhàn nhã ngồi trên sofa đọc sách , cô hít một hơi thật sâu nói :"Lý do?"
Anh rời mắt khỏi cuốn sách nhìn khuôn mặt lanh tanh của cô ấy nheo nheo mắt nhìn.
Du Thừa Ân ôm lấy ngực nói :"Anh nói đi tại sao anh lại đối xử với em như thế? Người đàn ông vẫn luôn ôn nhu , cưng chiều em , hận không thể đem em ép thành móc khóa treo bên người , không bao giờ muốn em tủi thân , cũng chẳng muốn em khóc , vì em mà làm mọi thứ, vì em mà bị thương , để bây giờ lại tự ti về những thứ nhỏ nhặt như thế"
"Hàn Thiên Viễn , anh cũng biết em yêu anh , bởi vì yêu cho nên những thứ khác với em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420986/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.