Du Thừa Ân lại trở về khách sạn , cô dần cảm thấy sợ hãi với chính sự trống trải này.
Gió từ ban công thổi vào trong , làm tấm rèm bay phấp phới .
Cô tiến lại định đóng cửa thì nhìn thấy chậu cây thân mềm được uốn hình trái tim mà lúc trước cô với anh cất công đem theo nó từ tận singapore về.
Nhận ra đã hai ngày không tưới , cùng với gió thổi mạnh , cành cây đã héo khô ,nghiêng ngả đến mức mất đi hình dạng ban đầu.
Du Thừa Ân vội vã bê chậu cây vào sau đó đóng cửa sổ lại , lấy một ly nước đổ vào đất rồi lại ngồi xổm xuống nhìn nó không giấu nổi u buồn.
Có phải tình yêu của bọn họ đã theo cái cây này chết đi hay không?
Cô lê thê vào trong phòng nhìn ga giường trắng tinh không một nếp gấp .
Lại nhìn về phía sofa nơi anh thường hay ngồi đọc báo chí , cũng có lúc bọn họ lăn lộn ở đó.
Du Thừa Ân bỗng dưng chạy ra ngoài , lấy một chiếc ghế cao đưa vào phòng lần mò trên đầu tủ , cuối cùng cũng tìm ra chiếc còng tay màu đỏ bằng nhựa.
Cô gái nằm trên giường , ôm chiếc còng tay vào lòng , khóc cho đến lúc kiệt sức mà thiếp đi.
Cô đã phải chấp nhận sự thật rằng anh không còn ở bên rồi , còn tưởng mình đã mạnh mẽ hơn rất nhiều cho đến khi về nhà.
Mẹ cô trên người là chiếc tạp dề vui vẻ kéo cô vào trong , một nhà ba người ngồi dùng bữa .
Ở nhà khiến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420970/chuong-51.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.