Tô Lam mơ màng tỉnh dậy từ trong cơn đau nhức . Cô giữ lấy chăn che đi phần ngực không một mảnh vải che chắn ngồi dậy , hai hàng nước mắt bắt đầu lăn dài.
Hải Đường bị hành động này đánh thức , anh ta cũng ngồi dậy sau đó liền nghe cô oán trách :"Hải Đường , anh làm cái gì vậy?"
Anh ta bực dọc nghiến răng nói "Còn không phải là bởi vì anh yêu em sao? Chúng ta mới cãi nhau một cái em liền đi tìm người đàn ông khác em.."
Tô Lam vung tay đánh mạnh vào mặt anh một cái hét vào mặt anh ta :"Anh điên rồi , hôm qua còn có Ân Ân , Thiên Viễn , vợ chồng anh Lục . Vương Mạo đã gọi cho anh cả chục cuộc để anh đến đón tôi , anh ở đâu?.."
"..Anh không đến cũng không để Vương Mạo đỡ tôi , đến lúc tôi ngã đập đầu vào đá chết anh mới vừa lòng đúng không?.."
"..Tôi yêu anh như thế nào anh còn không biết sao? Vậy mà anh không tin tưởng tôi , ít nhiều gì cũng hỏi tôi một câu hay cho tôi cơ hội giải thích chứ?.."
"..Tôi giữ mình cho ai , cho anh đó Hải Đường.."
Nói đến đây Tô Lam bật khóc úp mặt xuống đầu gối , Hải Đường siết chặt tay sau đó ôm lấy bả vai cô mềm giọng :"Tô Lam , anh xin lỗi , anh biết anh không nên như vậy , anh.."
"Anh ra ngoài đi , tôi muốn ở một mình"
Hải Đường đơ người một chút sau đó tức giận đứng dậy mặc đồ vào rời đi.
…
Bên này Du Thừa Ân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420953/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.