Hôm nay hai người họ trở về Trung Quốc.
Hàn Thiên Viễn hỏi bây giờ cô muốn đi đâu , cô vô tình nói mình sẽ vào bệnh viện thăm ba .
Quen nhau ba tháng trước kia , anh chưa bao giờ nghe cô nhắc đến gia đình của mình .Không ngờ nhà cô lại còn có chuyện như vậy.
Anh sợ có chuyện gì cô không thể nói , liền thử ngỏ lời hỏi nhỏ rằng mình có thể cùng đi được không .
Lúc ấy cô cười trêu chọc :"Chưa gì đã muốn gặp phụ huynh rồi cơ à?"
Hàn Thiên Viễn cúi người nói :"Không được sao? Em chê hai chúng ta không có kết quả?"
Du Thừa Ân bỗng dưng im lặng , cô cụp mắt xuống.
Co bao giờ anh nghĩ vậy không , hai người họ là hai thế giới .
Thế giới của cô ở ngoài sáng , tất cả những gì anh muốn thấy đều có thể thấy.
Nhưng còn thế giới của anh như ở vực sâu thẳm , cô muốn biết thì chỉ còn cách nhảy xuống .
Lại có khi chẳng tìm được đường lên.
Hàn Thiên Viễn biết cô đang lo lắng điều gì , tay anh đan vào tay cô kéo cô đi .
Lúc này cô mới ngẩng đầu lên nhìn anh , cảm nhận hơi ấm từ bàn tay mới chấp nhận rằng , cho dù anh có ở dưới vực sâu cô vẫn bằng lòng nhảy xuống.
Hàn Thiên Viễn thật sự đến bệnh viện cùng cô thăm ba . Ba cô mắc bệnh suy thận rất nặng , thường xuyên phải chạy thận , mà mỗi lần chạy thì hết rất rất nhiều tiền.
Trước kia , trong nhà chỉ có mỗi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420944/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.