Đi rồi thì đi thôi !
Hàn Thiên Viễn nghĩ vậy , tại sao anh phải bận tâm chứ?
Máy bay đáp ở thành phố London , Du Thừa Ân không nhanh không chậm bắt tay vào làm việc ngay sáng hôm sau .
Lục thị ở nước ngoài còn to hơn gấp mấy lần ở trong nước , nhìn đỉnh của tòa nhà đến mỏi cả đầu .
Từ nhỏ đến lớn cô luôn là học sinh giỏi tiếng anh , năm thi vào đại học cũng suýt thủ khoa môn anh .
Nhưng giao tiếp đôi khi vẫn có phần khó khăn , bởi vì trước giờ cô hầu như chưa được giao tiếp với người chính gốc.
Vậy nhưng thật tuyệt vời ở trong công ty lại chiếm đến 80% là người Trung Quốc , đến cả tổng giám đốc cũng là người Trung , anh ấy tên là Cẩn Dịch.
Không biết bởi vì cô là nhân viên chuyển công tác hay là Lục Thăng đã nói anh ấy tới đón cô , nhưng Cẩn Dịch từ lúc cô kéo vali ra khỏi sân bay đã tiến lên tự giới thiệu sau đó giúp cô bỏ vali lên xe.
Cẩn Dịch nghĩ cô vừa mới đến chưa có nhà ở , anh ấy đã chọn cho cô một căn hộ thích hợp. Vừa hay Du Thừa Ân chưa biết nên thuê nhà ở đâu .
Du Thừa Ân cúi người cảm ơn Cẩn Dịch sau đó kéo vali vào nhà.
Ở Trung Quốc , đám người Vương Mạo , Lục Thăng hẹn Hàn Thiên Viễn đến hộp đêm uống rượu .
Anh không có gì làm nên đã đồng ý đến.
Sau khi đến mới thấy hối hận .
Vương Mạo khoác vai anh nói :"Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-doi-kiep-kiep-chi-yeu-em/420937/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.