Ngày hè chói chang, thời tiết nóng như muốn làm bốc hơi người ta, vậy mà trong biệt thự nhà họ Cố lại bao trùm một bầu không khí u ám, lạnh lẽo.
Cả căn biệt thự từ trên xuống dưới có cả thảy mười lăm người làm, vậy mà bây giờ, ngoại trừ ông quản gia và cậu tài xế mới tới, những người còn lại đều phải thu gom hành lý để rời đi.
Tòa nhà này đã sừng sững trăm năm, là trung tâm của thành phố xa hoa, nhộn nhịp, giờ đây e là sắp phải đổi chủ rồi.
Mặc cho dưới lầu lục tục ồn ào, Lý Ngư chỉ nằm yên trên giường, trong căn phòng riêng sát góc phía tây của cậu mà viết nhật ký làm việc.
Cậu nghiêm túc viết, mặt mày nhíu cả lại: "Ngày thứ chín không được gặp mục tiêu, thật muốn gặp anh ấy."
Hệ thống đột nhiên lên tiếng trong đầu cậu: [Mấy chữ cuối thường để dùng giữa người yêu với nhau.]
Lý Ngư tô đen cái đoạn đó ngay lập tức, vừa mới gạch xong thì có tiếng gõ cửa. Cậu từ tốn đóng quyển nhật ký lại rồi ngồi vào cái ghế gần đó.
"1551, cất nó giúp tôi."
Sau khi quyển nhật ký biến mất thì quản gia cũng vừa lúc vào phòng.
Tóc của ông quản gia đã bạc trắng nhưng trông ông không có vẻ gì là già nua cả. Ông mặc một bộ vest đen, đứng thẳng nghiêm túc rồi nói:
- Mấy ngày nay nhờ có cậu hỗ trợ mà nhà cửa cũng ít việc hơn. Rất cảm ơn cậu.
Sau đó ông đưa cái phong bì đang cầm trên tay cho cậu, hơi có ý xin lỗi:
-
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-dau-voi-nhan-vat-phan-dien-cuoi-cung-la-toi-khoc/1118600/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.