Chiều hôm đó, khi Phan An về tới cửa nhà, có tiểu đồng đã đợi sẵn ngoài cửa vườn Quyến, đối phương cầm thiếp mời của Hạ Hầu Trạm, nói là va có chuyện quan trọng cần thương nghị với chàng.
Còn chưa bước vào nhà, Phan An đã đi theo tiểu đồng đến Hạ Hầu phủ, đồ đã mua đành phải giao cho gia nô.
Hạ Hầu Trạm có nét đẹp riêng, người đương thời xưng tụng hai người Phan - Trạm là "Song bích".
Hạ Hầu cũng là con cháu danh gia vọng tộc, tuy không phô trương như Thạch Sùng nhưng cũng khiến người ta lên án.
Qua sân vườn quanh co, Phan An bắt gặp Hạ Hầu Trạm đang nấu canh gà trong bếp.
Khi Phan An đến gần, Hạ Hầu Trạm đưa một bát cho chàng: "Đã vớt váng mỡ rồi, ngon lắm".
Phan An tiếp nhận, hỏi: "Huynh bảo rằng có chuyện quan trọng, chẳng lẽ là bát canh gà này?".
Hạ Hầu Trạm xoa tay, cười nói: "Đương nhiên không phải, đi theo ta".
Thư phòng Hạ Hầu phủ nằm trên hồ, lá sen bao quanh, ngay chính giữa có cây cầu có mái nối với bờ, và trên cầu là vườn hoa mẫu đơn.
Trong thư phòng có rất nhiều sách, kể cả những quyển sách hiếm, thậm chí không cần dùng nến để chiếu sáng vào ban đêm, vì dạ minh châu được khảm ở mọi ngõ ngách, cho nên thư phòng luôn sáng như ban ngày.
Hạ Hầu Trạm cầm lấy một xấp giấy ở trên bàn đưa cho Phan An: "Đây là bản thảo ta viết gần đây, tạm đặt là 'Ngụy thư'".
"Xưa nay, mọi thứ mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-co-phan-an/2512690/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.