Xe lăn chậm chạp đi đến thang máy, mọi ngày A Nhược đẩy xe rất nhanh. Vậy mà hôm nay, ngay cả chút sức lực cũng không có, hai cánh tay nặng như có cục tạ treo ở hau bên. Nặng nhọc vô cùng.
Mãi một lúc sau A Nhược mới đến được quầy cafe dành cho nhân viên, hiện tại lúc này đã vào giờ làm cho nên quầy rất vắng. Chỉ có mỗi anh với người pha chế.
Người pha chế là một chàng trai tên La Vương Pháp, năm nay vừa tròn hai lăm tuổi, tính tình hoạt bát lại thân thiện. Lần nào A Nhược xuất hiện cũng chào đón nhiệt tình.
Vừa thấy bóng dáng của anh xuất hiện, cậu trai kia bỗng nhiên cười tươi gọi.
" Anh Nhược, hôm nay đến uống nước sớm thế sao? Làm gì mà mặt mũi như đưa đám vậy"
Mọi ngày, A Nhược chắc chắn sẽ rất vui vẻ mà đáp lại lời chào của Vương Pháp, nhưng hôm nay nhận được một cú sốc khiến anh bị cản trở ngôn ngữ, đã vậy khuôn cũng không thể cười nổi.
A Nhược chỉ có khó khăn gặng từng chữ.
" Tôi...tôi...kh...không...sao"
" Vậy hôm nay làm một ly nước cam uống cho khỏe nhé?"
A Nhược máy móc gật đầu, thật ra anh cũng không hề để ý người kia sẽ cho mình uống cái gì, bởi vì hiện tại đầu anh hoàn toàn trống rõ không thể tiếp thu nổi những lời khác ngoài thông tin liên quan đến Tôn Duệ Lâm.
Mà quả thật, ma xui quỷ khiến như thế nào Vương Pháp lại có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chan-cua-em/3442511/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.