Tôn Duệ Lâm nhẹ nhàng đóng cửa, tựa như sợ rằng nếu gây ra tiếng động mạnh sẽ đánh thức A Nhược vậy. 
Hắn đi xuống cầu thang, vẻ mặt trở về biểu cảm lạnh lùng, khó chịu như trước, không còn nét cười đùa khi ở cạnh A Nhược. 
Trong nhà rộng lớn như vậy nhưng Duệ Lâm không muốn có quá nhiều người xuất hiện, vì vậy ở tại nhà anh chỉ có một bác quản gia và một người làm quán xuyến mọi việc. 
Từ trước đến nay, đây có lẽ là lần đầu tiên Tôn Duệ Lâm mang người ngoài về nhà mình. 
Vị quản gia của nhà Duệ Lâm là nam nhân, chỉ lớn hơn anh có vài tuổi... Người này khi xưa là anh em tốt của Duệ Lâm trong những năm anh phải đi làm thêm khổ cực, hai anh em lúc đó khó khăn gì cũng giúp đỡ nhau. Cho nên số tiền lương làm quản gia của người tên Diệp Khắc này cũng khá lớn. 
Diệp Khắc đứng chờ ở cậu thang sẵn, trên tay còn cầm một bộ đồ mới và khăn tắm. Vừa nhìn thấy Duệ Lâm xuất hiện y liền hỏi. 
"Cậu không thích người ngoài chạm vào mình, vừa rồi ôm người kia có phải khó chịu lắm không. Tôi đã chuẩn bị sẵn nước tắm cho cậu cả rồi. Nếu khó chịu thì mau đi tắm đi! Thật tình, không hiểu sao nay lại có ý tốt mang kẻ lạ về nhà thế !? Uống nhầm phải thuốc hả!?" 
Tôn Duệ Lâm nhận lấy áo quần của mình, vẻ mặt hắn vẫn không hề có cảm xúc, đôi mắt liếc nhìn Khắc 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-chan-cua-em/3442500/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.