Tại một căn phòng tối tăm, rộng lớn dưới lòng đất, hai cô gái đang bị treo lủng lẳng bằng dây thừng trên xà ngang đều bất động. Đối diện với họ là một thanh niên cao lớn bị trói chặt vào chiếc ghế đã được chôn chặt xuống nền.
- Họa Lam! Thanh Y!
Vũ dùng sức giật giật sợ dây trói phía sau lưng và dùng âm lượng nhỏ nhất gọi hai cô gái treo trước mặt.
Thanh Y giật mình mở mắt. Cô bây giờ mới phát hiện suốt đêm qua mình đã ngủ trong tư thế thẳng đứng, hai cánh tay bị trói chặt nhức mỏi cực độ.
Ý thức dần thanh tỉnh, cô nhớ lại màn đấu súng trước đó, thật gay cấn và tàn khốc! Tất cả những người đi theo bọn cô đều trúng đạn chết. Chỉ còn cô và Vũ một mình đấu hơn chục tay súng. Đến cuối cùng, vì đạn mang theo không đủ nên cả hai đành chấp nhạn thất bại, bị chúng đánh ngất bắt về.
- Vũ, anh không sao chứ?
- Tôi không sao!
Vũ dừng lại một lúc rồi tiếp:
- Chỉ sợ cô ấy...
Theo ánh mắt Vũ, Thanh Y bắt gặp Họa Lam cũng đang trong tư thế giống mình. Thấy Họa Lam, cô vừa vui mừng vừa hoảng hốt:
- Họa Lam, Họa Lam! Chị sao vậy? Chị mau tỉnh dậy đi, Họa Lam!
Nhưng Họa Lam vẫn như cũ gục đầu xuống đất, bất động cả người.
Bỗng, một tiếng động vang lên.
“Cạch!”
Từ cánh cửa vừa mở truyền đến một tiếng cười quái đản cùng giọng nói là ngôn ngữ bản địa:
- Ha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-canh/1947649/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.