Sau mấy tiếng ngồi trên máy bay, Minh Hạo cùng với thư kí về đến khách sạn cũng đã gần nửa đêm. Anh nhanh chóng cất vali vào một góc rồi lấy điện thoại từ túi áo vest khoác ngoài ra, ấn ngay vào số của cô mà gọi.
Hân Vy ở bên này tâm trạng lo lắng, sốt ruột không thôi. Cô cứ canh chừng điện thoại, chờ anh gọi báo bình an. Đợi mãi đến nửa đêm, lòng cô như lửa đốt thì bất ngờ anh gọi đến. Cô vội nhấc máy, giọng nói có nghẹn ngào như muốn khóc.
“ Anh đến rồi chứ?”
“ Anh vừa tới khách sạn, vì thời tiết xấu nên chuyến bay của anh bị delay, xin lỗi đã làm em lo lắng”
Hân Vy vội nói.
“ Anh đến nơi bình an là em yên tâm rồi”
Minh Hạo có hơi khàn giọng, anh dịu dàng nói.
“ Chờ anh giải quyết công việc xong rồi mình đi du lịch nha
Hân Vy khẽ mỉm cười, cô nhỏ giọng nói.
“Em chờ anh”
Tắt máy, cô từ từ nằm xuống, ánh mắt vô thức nhìn sang phía phần giường bên cạnh. Trong thoáng chốc, lòng cô lại nghĩ ngợi gì đó. Hân Vy khẽ thở dài, ánh mắt chăm chú nhìn lên trần nhà, lời nói của bác sĩ lại một lần nữa vang lên trong đầu cô. Hân Vy từ từ nhắm mắt, nơi khóe mắt không biết từ lúc nào một hàng nước mắt rơi xuống, lăn dài rồi thấm đẫm vào gối.
Màn đêm dần buông xuống, không một tiếng động, chỉ có tiếng gió thổi len lõi qua các tán cây xanh lớn. Một bóng tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-cach-xung-ho-lam-vo-anh/3643764/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.