Chương trước
Chương sau
Chuyến đi chơi cắm trại lần này làm hai cô nàng mang thể xác đờ đẫn vì mệt ra về nhà. Huyệt Anh đang khóc ròng trong đau đớn chỉ vì cái ngày “đèn đỏ” chết tiệt của cô mà cô không được tắm biển mà phải ở trên bờ trông chừng đồ đạc của mọi người. Cả tên Thiên Ân không thích tắm biển nên “ngồi lê đôi mách” với Huyệt Anh trong khi cả đám vui chơi xuống tắm biển, con Mamako theo zai bỏ bạn. Cô còn đau đầu việc Kaishito dẫn Hoa Âm đi chơi biển chung với nhau. Ngồi tám hồi với tên Tuấn Thanh đó thì….

 “Tôi thích bà ! Được chưa?”

-Á!!!!!!!!!!!!!!!

Hét lên trong không trung vang dội.Cái quái gì thế này? Tên Tuấn Thanh trầm tính đó, một đứa gentle chỉ thích loại con gái đoan trang, tài giỏi giờ đi thích một đứa Tom siêu quậy, học kém như Huyệt Anh ư? Cô không tin được trong mắt mình mà….nhưng dù sao thì…tên này không nghĩ tới Như sao? Cô nàng có vẻ rất quan tâm, thương anh mà anh không đáp trả cô ấy mà đi tỏ tình người ngoài cuộc vậy? Thật khó hiểu!Huyệt Anh vừa bực mình Tuấn Thanh vừa tội nghiệp Như.

Chưa xong chuyện giữa cô và Kaishito, cô đang rối rắc về việc làm bạn gái với Hưng mà giờ cái tên oan gia còn “đổ dầu vào lửa” nữa!Haiz!!!!!

Trong khi nằm gãi đầu bứt tóc như Huyệt Anh thì Mamako tuy mệt nhưng vui vẻ vì chuyến đi này làm tình cảm chị em giữa cô và Hoa gắn kết nhau hơn, cô cũng tự tin nói chuyện chan hòa với Quốc Lê . Nhưng có vẻ….Mamako thấy Linh Linh không được vui khi cô đi kế Quốc Lê, chả nhẽ cô nàng bắt đầu có tình cảm với anh chàng đã bị soán ngôi Đại Ca?Cái đó “impossible” vì Linh Linh vẫn đang thích Long mà!

Cô thấy có vẻ không ổn rồi đó, cô đang là bạn gái của Long nhưng Linh Linh lại thích Long nên hay nói chuyện không được tự nhiên lắm.Lần này cô và Quốc Lê trở thành bạn tốt với nhau thì mặt Linh Linh tối sầm lại tới cách đáng sợ ! Cô hơi rùng mình khi đứng kế bên Linh Linh lắm rồi!

-Linh Linh vừa thích Quốc Lê vừa thích Long ư?-Mamako suy ngẫm.

Nếu vậy thì Linh Linh nên hướng bên Quốc Lên vì cậu chàng này không những đang đơn phương với Linh Linh mà từng là…cậu chủ của cô nàng nữa. Haiz!!! Hết chuyện cô và Phong đang tính sao giờ tính chuyện Linh Linh và Quốc Lê.Thôi! Tốt nhất giờ đi ngủ.

Ngày hôm sau…

-Huyệt Anh đi chung với tôi nha!

Huyệt Anh nhân thời gian ra chơi mà lăn ra ngủ thì bị Hưng phá đám. Anh thò ra một phong thư trông rất quý tộc trước mặt cô nàng đang ngáy ngủ. Đây là thư mời ba mẹ Hưng tới một buổi tiệc , vừa là tiệc vừa là cuộc họp, thông báo của ông chủ trì là…Daisuke!!!

-Ông này tên lạ vậy?

-À!Ổng là người Nhật Bản nhưng có người vợ là Việt Nam, nghe nói bà ta tài giỏi lắm!

-Chuyện ba mẹ ông sao kêu tôi theo?

-À!Chả qua là…ba mẹ tôi bận nên kêu tôi đi thế nhưng cần hai người nên tôi muốn bà đi theo!

Ba mẹ Hưng có ba công ty, một là bên Việt Nam , hai là bên Mỹ, ba là bên Singapore( ghê chưa!) . Trong đó công ty Mỹ của họ lám việc chung với một công ty lớn khác, đó chính là công ty của ông Daisuke.

Huyệt Anh nhìn lá thư mà suy nghĩ. Cô nên đi hay không?Thời gian là bảy giờ tối tới mười một giờ vào hôm nay.Ôi vậy giờ ngủ của cô!

-Tôi không đi đâu!

-Sao vậy?-Hưng la lên buồn bã.

-Giờ ngủ của tôi thì sao?-Huyệt Anh ra lí do.

-À! Đừng lo, tụi mình ở đó khoảng chín giờ về à!

-Hình như…không phải mình ông Daisuke mời tụi mình đâu, còn có ông…Hoàng Dương?-Huyệt Anh nhìn kĩ lại tấm thiệp.

-Tôi quên mất!Gia đình ông Daisuke và gia đình ông Dương có mối quan hệ rất thân mật nghe đâu là bạn thân từ hồi nhỏ tới giờ .Và cũng là hai công ty đối tác với nhau rất lớn, lớn hơn cả gia đình tôi nữa!Nhưng hình như lần mời này từ hai nhà chắc là báo một tin mừng gì đó nên mời tất cả các đối tác tới!

-Woa!Ông Daisuke và ông Dương giờ nhiêu tuổi rồi?

-Hình như tầm 50! Hai ông ấy cũng có con trai hết rồi mà có đứa à!

-Năm mươi?Thân nhau ghê ! Tôi phục quá! Vậy con trai hai ổng có đi luôn không?

-Có chứ!Hình thông báo có liên quan tới hai đứa con của hai ổng, mà hình như…hai tên đó…tầm cỡ tụi mình ấy!

-Ồ!!!Nhưng có liên quan gì tới tôi đâu!-Đi vòng vo những câu hỏi, nội dung của phong thư thì Huyệt Anh lại quay trở lại việc ban đầu. Cô tát một gáo nước lạnh vô Hưng làm anh đứng hình .

-Haiz!!!Tiếc quá!Tiệc thì chắc chắn có thức ăn ngon, mời bà đi ăn chung cho vui ai dè….-Hưng mỉm cười gian vì anh vừa có sáng kiến rất hay.

-Thức ăn?

-Ừ ! Là thức ăn của tất cả các nước: Việt Nam, Mỹ, Nhật Bản ,Hàn Quốc,…-Hưng liệt kê.

-Tôi…có thể nghĩ lại chuyện này!-Huyệt Anh bắt đầu bị lôi cuốn.Hưng biết ngay mà!Có thức ăn chắc chắn con nhỏ heo này sẽ đi!Qúa tuyệt!

-Tối nay…ông qua chở tôi nha!-Huyệt Anh hơi đỏ mặt mà nói.

-No problem!-Hưng vui sướng, anh chạy ra cửa để thông báo thằng bạn anh(Long) biết tin anh mời được Huyệt Anh rồi.

-Có chuyện gì mới không Huyệt Anh?-Mamako đi rót nước xong, ngồi xuống ngay kế bên chỗ Huyệt Anh , cô nàng mỉm cười …hơi gian như biết chuyện gì đó.

-Không có gì hết!-Huyệt Anh quá phũ.

-Thôi đừng có xạo với tôi!Bà được Hưng mời đi dự tiệc đúng không?

-Sao bà biết?-Huyệt Anh ngạc nhiên!

-Trong buổi tiệc đó, có cả tôi và Long nữa!Long mời tôi đi đấy!Hihi!-Mamako thản nhiên.

-Vậy là Hưng và Long đều đi dự buổi tiệc của hai cái ông này , hai người đều muốn chúng ta đi cùng?

-Ừ!

Khoảng mấy phút trước…

 Mamako đi lấy nước, Long chạy theo cô, đưa ra một lá thư nhưng người gửi là Hoa.

-Hoa muốn bà đi tới buổi tiệc đó với tôi!-Long đứng kế thuật lại điều em gái anh nói.

-Tại sao?-Mamako thắc mắc.

-Hoa được ông chủ trì kìa mời để có một sự kiện mới, phải có phụ huynh của Hoa đi theo nhưng…bà tôi thì già rồi, đi không được, có tôi đi theo được nhưng cần hai người nên tôi và Hoa chọn người đó là Mamako!

-À!Nếu là chuyện quan trọng thì…tôi đi chắc không sao đâu!-Không vòng vo như Huyệt Anh, Mamako đáp gọn lẻ với một nụ cười tươi đáng yêu trên mặt làm Long đỏ mặt vì sự dễ thương của cô.

-Tôi…tôi sẽ nói lại Hoa!-Long che đi khuôn mặt đỏ đi chỗ khác.

-Có cả Huyệt Anh và Hưng đi luôn đấy!-Hồi anh mới sực nhớ chuyện , quay lại nói cho Mamako biết. Tuy hơi ngạc nhiên nhưng Mamako rất mừng.Haha! Cô có cơ hội để biến con nhỏ bạn cô nữ tính một ngày rồi.Long thông báo xong chạy đi.Mamako nhìn theo mỉm cười, chuyện của Hoa thì cô nên giúp chứ!Mamako thương Hoa như em gái mình, cô muốn tình cảm hai người cáng ngày càng gằn bó.

-Thì ra là vậy!Nhưng ý bà biến tôi nữ tính nghĩ là sao?-Huyệt Anh chìm đắm vô chuyện của Mamako và Long nãy, khi kết thúc, cô có một dự cảm không lành.

-Huyệt Anh!Tiệc không được mặc đồ Hiphop mà phải mặc váy!-Mamako đưa khuôn mặt gian xảo trước mặt Huyệt Anh làm cô nàng Hiphop im một hồi lâu thì la lên.Dù khóc ròng đi chăng nữa thì Huyệt Anh thật sự luôn luôn thua Mamako nhà ta.Cô nàng Lai đã lên kế hoạch vào hôm nay, một tay cầm tờ kế hoạch, tay kia cằm áo Huyệt Anh không cho con cún siêu quậy này trốn thoát .

(Kaishito hiện giờ đang đi gặp Hoa Âm, còn Phong xuống căn-tin mua thức ăn nên cả hai chả biết chuyện gì về việc của hai cô nàng!)

Tan học xong, Mamako kéo xình xịch Huyệt Anh đi shopping, lựa những chiếc váy dạ hội cực hoàng tráng ,lộng lẫy trong khi Huyệt Anh đang khóc ròng trong đau đớn khi nghĩ phải mặc những chiếc váy vướng víu, dài mệt mỏi mà hoa văn cũng nhức hết cả đau.

Hết cửa hàng này đến cửa hàng, Mamako lôi kéo Huyệt Anh như đang lôi một cái chổi vậy đó.Cả hai cuối cùng đều thống nhất cho nhau:sẻ chọn một chiếc váy đen huyền, ngắn tới đùi và có tay cho Huyệt Anh; một chiếc váy trắng toát, dài gần tới chân cho trang nhã,có tay cho Mamako.Finally, cả hai cũng kiếm được hai chiếc váy mà lẫn hai bên đều ưng cho buổi tiệc.

Xong chuyện váy, Huyệt Anh tội nghiệp chưa được Mamako tha cho, cô nàng kéo lê nhỏ heo đi làm tóc .Trường cô tan lúc năm giờ, sáu giờ rưỡi thì Hưng tới nhà Huyệt Anh chở cô đi, vậy nghĩa là Huyệt Anh và Mamako chỉ có một tiếng rưỡi để chuẩn bị mà nãy giờ vì chuyện váy mà làm mất tới hơn tiếng đồng hồ nên Mamako càng luống cuống chuyện chuẩn bị nhanh hơn.

-Mamako à! Tôi thấy làm tóc mắc quá hay khỏi đi!

-Bà khỏi lo ! Nhà tôi là đại gia mà!

Huyệt Anh bó tay nhỏ bạn cô. Trong lúc Huyệt Anh đang đi một anh handsome làm tóc thì Mamako lôi điện thoại của Huyệt Anh gọi cho Hưng để đổi lời địa chỉ .Qua vụ này ,có thể thấy Mamako rất muốn làm cho Huyệt Anh từ dân đen thành công chúa, cô luôn hết lòng vì Huyệt Anh .Huyệt Anh là một cô bạn thân tốt , cô nhóc cũng hết lòng với Mamako , mấy lần Huyệt Anh cứu cô khỏi mấy đám háo sắc, du côn và cũng mấy lần cô làm Huyệt Anh đầy thương tích trên người nhưng tình bạn hai đứa vẫn chặt chẽ với nhau giống như giữa ông Daisuke và Dương.Mamako cũng đang được một anh trai Tây làm tóc handsome không kém gì Huyệt Anh.

Tới giờ, Hưng được riêng cả một ông tài xế chở trên một chiếc ô tô to trắng cực kì đẹp làm cả hai nàng đều ngạc nhiên.Hai nhóc ngạc nhiên xong thì tới lượt Hưng ngỡ ngàng vì một Huyệt Anh mạo diện mới cực kì quý tộc , cực kì nữ tính và…xinh đẹp.

Huyệt Anh diện một chiếc váy đen huyền ảo dài tới đùi cô đúng như sự thống nhất . Tóc cô được chải chuốt mượt mà rồi quấn lên thành mái tóc đuôi ngựa, anh chàng làm tóc cũng free thêm makeup cho Huyệt Anh. Thật sự trên mặt Huyệt Anh đều đủ các yếu tố của một hotgirl, đôi môi dày đầy đặn được tô son đỏ trông rất sexy, đôi mắt to được trang điểm kiểu mắt mèo như bên Hàn Quốc, rồi gò má đáng yêu được một lớp phấn hồng đánh lên. Từng đường cong trên người Huyệt Anh được tôn lên vì chiếc vày bó sát người.Cô quả rất đẹp , Hưng thờ thẫn mấy phút thì bị Mamako cười hả hê với “tác phẩm” tuyệt tác của cô gây ra.À!Mamako trông cũng rất đẹp không kém gì Huyệt Anh.

-Huyệt Anh, cậu đẹp quá!-Mời hai “tiểu thư” đến cửa xe,Hưng đỏ mặt nhìn ngắm bạn gái anh.

-Cảm….cảm ơn!Trông ông cũng rất là đẹp trai!-Huyệt Anh đỏ mặt , cô nàng cũng ngắm lại bạn trai cô.Hưng diện một bộ comple trong rất sang và trông anh cũng rất bảnh bao.

Cả ba lên xe đi tới buổi tiệc. Có vẻ nơi tổ chức tiệc hơi xa, làm mất hơn nửa tiếng ba người mới tới nơi. Trong khi Hưng làm giấy chứng nhận anh và Huyệt Anh được mời đi thì Mamako thản nhiên kéo Huyệt Anh vô buổi tiệc trước . Hai người bật ngửa ra với gian phòng tiệc đại lớn: những tấm rèm đò cực dài, những chiếc đèn sáng chói và không gian náo nhiệt đầy những người quý tộc, một nơi thật ra không dành cho Huyệt Anh và Mamako.

-Woa!-Cả hai đồng thanh.

-Huyệt Anh! Bà ở đây chờ Hưng nhé!Tôi đi kiếm Long và Hoa!

-Ừ !Đi đi!-Nghe xong lời đề nghị của Mamako mà Huyệt Anh bực dọc, lại bỏ bạn theo trai mà thôi…cô nên đưa nhỏ đó đi vì chuyện này có dính tới Hoa mà.

-Anh Long, chị Mamako lâu thế?-Hoa và Long đã ở sẵn buổi tiệc từ trước. Hoa diện một chiếc váy hồng nhã nhặn dài tới chân, mái tóc đen được xỏa ra tự nhiên trông cô vô cùng nữ tính. Long hôm nay cũng khác xa như mọi thường, anh ăn mặc tao nhã, lịch sự và độ bảnh tới mức giết lòng người.

-Chị ấy chắc bị kẹt xe nên hơi lâu nhưng em đừng lo,chị ấy chắc chắn sẽ tới!

-Vâng!-Hoa nghĩ thầm về hai “phụ huynh” của cô, Long và Mamako, cô dành hết hi vọng hai người sẽ là vợ chồng sau này, cô đã quành quại với chính mình lắm để vứt đi tình cảm cho người cô yêu thực sự suốt quãng đường còn bé cho tới giờ để cho Mamako tới với người cô yêu thương nên cô mong Mamako sẽ không phản bội Long.

-Phù !Tớ tới rồi đây Long!Hoa, chị tới rồi!-Qủa là thật nhiều người, cô chen qua chen lại, chạy tới chạy lui mới thấy hai bóng dáng cực kì quen thuộc mà cô yêu quí đang chờ đợi cô.

-Chị xinh quá chị Mamako!-Hoa tủm tỉm cười “chị dâu” của mình.

-Cảm ơn em! Long , tớ tới rồi!-Quay sang cười với Long.

Anh bất ngờ với nhan sắc của cô. Đúng là Mamako thường ngày của anh rất đoan trang nhưng hiện giờ trước mặt anh đây, Mamako đang là một Mamako mới . Cô mặc một chiếc váy trắng có dải lụa quấn ngay eo càng tôn vẻ thon gọn của cô. Mái tóc vàng nâu được quấn bùi lên trông quý tộc cùng với khuôn mặt dễ thương, đôi môi hồng hào, hai má hây hây đỏ như búp bê và đôi mắt tuyệt đẹp của cô , chưa kể làn da trắng hồng của Mamako nữa, tim Long như muốn nhảy ra khỏi lòng ngực, anh cũng ngốc như thằng Hưng bạn anh.

-Cậu đẹp quá!

-Hoho!Tôi biết tôi đẹp mà!-Mamako tuy dáng vẻ ngoài tao nhã nhưng tính tình thì…ngược lại.

-….Cho tôi rút lại câu nãy!-Long bó tay, anh quên mất bạn gái anh như thế nào.

-Cái gì ông này?-Mamako phồng má không đồng thành.

-Haha!-Cả ba người cười rộ lên trong vui nhộn .

-A!Con dâu Hoa đây rồi! Hai cô chú tìm con nãy giờ !-Một người đàn bà tầm khoảng 49 tuổi cùng một người đàn ông phong độ đứng trước mặt Mamako, Long và Hoa. Hai người này có vẻ là vợ chồng và trông rất…cao quý.

-Con chào cô, chú!

-Xin chào!

Long và Hoa lễ phép cúi đầu chào người lớn trong khi Mamako còn ngỡ ngàng với sự hiện diện của hai người VIP này nhưng cô cũng nhanh chóng cúi đầu lễ phép.

-Chào!Hoa, đây là anh hai con vậy đây là….-Người phụ nữ có vẻ trông rất thân thiện ,hay mở miệng nói chuyện với ba người tuổi teen nhưng ông chồng thì mặt lạnh lùng nhìn Hoa ,Long rồi tới Mamako, ông có vẻ chăm chút Mamako khá kĩ.

-Đây là chị dâu con, vợ sắp cưới của anh con ạ!

-A!Chào cháu!-Người phụ nữ tuy đã xấp xỉ với nửa đời người nhưng Mamako phải công nhận, nếu bà ta còn trẻ thì là một cô gái phổng phao, xinh đẹp. Người đàn ông tuy trầm tính nãy giờ nhưng cô chắc chắn khi còn tuổi thiếu niên, ông ắt hẵn là một cậu chàng có hàng ngàn người mê muội tới điên dại.

Nghe tới câu là vợ sắp cưới của Long, Mamako thấy…có lỗi với Hoa và Long sao sao ấy, cô có thực sự…đang thành thật với Long?

-Cháu chào bác!

-Cháu quả là một cô gái xinh đẹp!

-Cháu cảm ơn!

-Thế cháu biết em gái của Long hôm nay có sự kiện gì không?

-Dạ không!

-Hả?-Người đàn bà trố mắt nhìn Mamako, còn cô nàng vẫn khó hiểu tuy biết là chuyện quan trọng đối với Hoa nhưng thật sự Mamako không chuyện đó là gì.

Bắt đầu, cô cảm nhận được hình như bàn tay Long đang nắm chặt tay cô đang run lên , sắc mặt của Hoa cũng biến dạng, Hoa không khỏi nhìn Mamako mà lo lắng làm cô nàng càng khó hiểu.

-Ba mẹ đây rồi! Làm con tìm hai người nãy giờ!-Một giọng nói phát lên từ một ai đó nhưng quen thuộc, nó làm Mamako phải đứng hình, suy ngẫm một hồi rất lâu và từ từ…bóng dáng người đó xuất hiện .

Một bộ quần áo vest trắng tinh làm tăng độ lịch lãm của cậu chàng, cà vạt được thắt chỉnh chu , tất cả đều rất hoàn hảo và khuôn mặt baby đáng yêu lại một lần hiện lên trước mặt Mamako. Khuôn mặt Baby đó cũng nhìn Mamako không dứt vì người đó đang ngỡ ngàng vì sắc đẹp của Mamako hiện giờ.

-Phong!-Bây giờ người đàn ông mới chịu thốt lên từ, chỉ một tiếng thôi nhưng làm cả ba trái tim như muốn bùng cháy trong đó, trái tim của Mamako là bùng cháy mạnh nhất.

-Phong, con tới xem anh chị của Hoa đi!Anh hai cô bé rất đẹp trai và cô chị gái đáng yêu này nữa!-Mẹ Phong dắt con mình trước mặt Long và Mamako, bà không ngừng giới thiệu hai bên cho nhau.

-Mamako, đây là con trai bác. Long thì chắc đã biết rồi!

Phong đứng nhìn Mamako không chớp mắt, cô…rất xinh đẹp, cô quá đẹp hơn sức tưởng tượng của anh và càng ngoài sự suy nghĩ của anh là cô có mặt tại nơi đây.

- Mamako à, tiệc này để thông báo con trai bác Dương và con trai bác Daisuke có vợ sắp cưới nên…cậu biết rồi đấy, em gái tớ là hôn phu của Phong!-Long cuối cùng lấy lại bình tĩnh, anh kể hết sự thật về nội dung chính của bữa tiệc này. Mamako không nói gì hết, cô chỉ im lặng .

Vậy đồng nghĩa con trai ông Daisuke là…Mamako , cô đang thấy tội nghiệp cho Huyệt Anh, lẽ ra cô không nên lôi nó tới mà chỉ mình cô đi được rồi nhưng giờ đây…

Bầu không khí im lặng hoàn toàn giữa hai bên gia đình Hoa và Phong. Mẹ Phong vẫn cười nhìn con trai mình và mọi người, còn ba Phong thì nhếch lên một chút với bầu không khí này.

-Anh Phong, em dẫn người đại diện của em tới rồi!-Hoa sang bên Phong.

-Người đại diện?Anh tưởng là bà em và anh hai em thôi mà!-Phong tuy nói chuyện với Hoa nhưng mắt đang hướng về Mamako, anh chấp nhận cho tên khốn Long có mặt ở đây vì sự nghiệp của anh và Hoa nhưng sao giờ lại có thêm Mamako và cô vẫn đang nắm lấy tay Long làm anh đang muốn nổi khùng lên đây.

-À! Chào Phong, rất vui được gặp cậu, bà của Hoa không đi được nên tôi đi thay!Tôi cũng được gọi là người đại diện cho Hoa mà vì  tôi sắp là vợ của Long. Tôi tên Mamako, mong cậu sau này chắm sóc em gái tôi thật tốt!

Mamako quả là …khác người, cô mang một nụ cười như không có chuyện gì xảy ra, cô tới và chào Phong như người xa lạ và giới thiệu một cách tự nhiên làm Hoa lẫn Long đều quá đỗi ngạc nhiên.

Vợ của Long?

Ba từ mà làm cho Phong nhưng đang muốn dùng tới nắm đấm, anh đã sai lầm khi đồng ý với Hoa cho Long tới . Vợ sắp cưới của Long, mong anh sau này chăm sóc Hoa tốt , rồi còn rất vui khi được gặp và tôi tên là gì….Câu nói của Mamako làm anh thấy thật nực cười, anh đang rất muốn cười ầm lên đây.

-Chào Mamako, tôi sau này sẽ đảm nhiệm tốt về việc của Hoa!Cô yên tâm!-Phong đáp lại, lời nói  “giá như mình không quen biết nhau” của anh cũng làm cho Long, Hoa bất ngờ và đương nhiên có Mamako nữa.Trái tim cô đang rỉ máu dù mặt vẫn đang tươi cười.

Huyệt Anh đứng chờ Hưng nãy giờ mà sao anh vẫn chưa tới, có vẻ anh gặp một số chuyện trục trặc thì phải.

-Chị Huyệt Anh!Woa! Trông chị…khác thật đấy!-Renko không biết từ đâu ra, nhảy bổ lên người Huyệt Anh ôm hôn.

-Em cũng…nữ tính ghê!-Huyệt Anh thất thờ với bộ váy Renko đang mặc, màu tím huyền bí ngắn tới đùi cô nàng, mái tóc ngắn được chải chuốt gọn gàng và người makeup cho cô nàng trông cũng được đấy chứ.Nói chung trông Renko rất xinh xắn.

-Haíz!Huyệt Anh, tớ xong rồi!Mệt ghê!-Hưng bực mình nãy giờ cái ông kêu Hưng làm giấy chứng nhận cứ nghi tới nghi lui không cho Hưng, đến khi anh đưa cái thiệp mời ra thì ổng mỉm cười nói: ngay từ đầu đưa thiệp là được rồi.Anh từ hỏi ông nào mườn cái tên dở hơi đó vậy chời?

-Anh Hưng?-Renko đưa hai con mắt long lanh như hai ngôi sao hướng tới Hưng. Cô nàng như muốn la lên rằng anh quá tuyệt vời và anh đang có mặt tới nơi đây .

-Renko?Ôi chao!Chịu nữ tính rồi hả cô nhóc?-Hưng mất khoảng mấy phút để định thần vẻ đẹp của Renko rồi mau chóng cười tươi, tới xoa đầu cô nàng làm mái tóc ngắn gọn gàng giờ bị rối lên.

-Anh đúng là đồ đáng ghét!-Renko chu mỏ nhìn Hưng , mặt nhăn lại trông rất tếu làm cả ba bật cười với nhau.

-Renko, em đang nói chuyện với ai vậy?-Bóng một cặp nam nữ đang đi kiếm người em kết lăn xăn(Renko) đang đứng trước mặt Huyệt Anh và Hưng làm cặp đôi này đứng ra hồi lâu. Hai người đi kiếm Renko cũng ngỡ ngàng ra, người con gái đang trong tay con trai của ông Daisuke đang tức điên , còn đứa con trai không khỏi nhìn Huyệt Anh từ dưới lên trên.

Người con trai tuy biết là nhan sắc trời phú nhưng lần này Huyệt Anh lại một lần nữa mở to mắt chiêm ngưỡng sự bảnh bao với độ nam tính của anh chàng ,người con gái mặc một chiếc váy dạ hội cực dài màu đỏ tôn lẻ vẻ uy nghiêm và…không có tay để trông thật quyến rũ ngay cả mái tóc dài hấp dẫn lòng người nữa. Hưng vẫn đang nắm tay Huyệt Anh không khỏi nhìn cặp đôi đối diện mình. Qủa là…Việt Nam thật nhỏ mà, đi đâu cũng gặp.

-Anh Kaishito xem nè!Có chị Huyệt Anh và anh Hưng nữa.Anh xem chị Huyệt Anh tối nay đẹp chưa nè?-Renko nhí nhảnh như vẫn chưa hiểu chuyện giữa Huyệt Anh và Kaishito,cô nàng cũng giống như mẹ Phong, trình diễn Huyệt Anh,Hưng cho Kaishito xem.Đương nhiên người con gái trong tay Kaishito là Hoa Âm rồi.

Kaishito nhìn cả ba người: Renko,Hưng và Huyệt Anh. Anh đang thầm nghĩ tới việc ba người này giống như một gia đình vậy, Huyệt Anh và Hưng là vợ chồng còn Renko là con(tại Renko nhỏ tuổi hơn và giống Huyệt Anh)?Anh có vẻ đang đưa con mắt nảy lửa chiếu thẳng tới cái nắm tay giữa Huyệt Anh và Hưng rồi đưa lên nhìn vô khuôn mặt khác xa như ngày thường của cô nàng siêu quậy.Cô đẹp quá làm anh muốn chạy ào tới dựt cái nắm kia ra cho bỏ tức.

-Sao lại có hai người này Renko?-Kaishito nghiến răng hỏi.

-Ba mẹ của Hưng là đối tác của ba anh mà!Anh quên à?Mà hình như ba mẹ anh Hưng bận nên ảnh đi thay giờ có thêm chị Huyệt Anh nữa, không phải quá tuyệt sao? –Renko quả là nhí nhố , cô vẫn đang giới thiệu một cách vô tư.

Thì ra con của ông Daisuke là Kaishito, Huyệt Anh quả thật ngốc khi quên lời nói của Hưng là ông ta là Nhật, mẹ là Việt và có một cậu con trai . Hưng, anh cũng quên béng như Huyệt Anh, anh không ngờ ba mẹ anh lại đi làm việc chung với ba mẹ Kaishitio.

Huyệt Anh đang thầm nghĩ và tội nghiệp cho Mamako vì giờ cô đã phát hiện ra con trai của ông Hoàng Dương chắc chắn là ai đó!Cô quên mất luôn việc chuyện này có liên quan tới Hoa.

-Xin lỗi! Ba mẹ tôi không tới được nên tôi đi tha và cho ba tôi và…người sắp làm vợ tôi thay cho mẹ tôi, không được à?-Hưng đưa câu nói thách thức tặng cho Kaishito.Mặt của anh chàng Nhật Lai no emotion . Tên Hưng quả rất to gan.

Người sắp làm vợ Hưng?

Kaishito nhếch môi cười như đáp lại cấu thách thức của Hưng rồi anh tặng cái nhếch đó cho Huyệt Anh luôn.

-Qủa là rất trùng hợp nhỉ!Dù sao tôi cũng chúc mừng cho hai người sớm sau này thành vợ chồng!-Hoa Âm giờ mới nói ra được một câu mà không vui tai miếng nào.Đúng là con hồ ly tinh mà!

-Cô khỏi lo!Tôi cũng mong hai người mau mau làm vợ chồng đi cho tôi nhờ!-Huyệt Anh nãy giờ mệt mỏi việc có sự hiện diện của Kaishito và Hoa Âm giờ cô còn bị Hoa Âm nói mỉa nữa. Huyệt Anh nở nụ cười tươi rồi đốp lại .

Câu nói của Huyệt Anh làm Kaishito là người có vẻ đang bị đau đớn nhất dù anh vẫn mặt lạnh như ngày nào.

Sau khi chia tay Kaishito, Hoa Âm và Renko, Huyệt Anh bỏ Hưng lại một mình, anh chàng không chạy theo Huyệt Anh, anh thật sai lầm khi mời cô đi mà, lẽ ra anh nên đồng ý với Huyệt Anh khi cô không chịu đi tiệc chứ!

Huyệt Anh đi giữa một đám người lạ hoắc nhưng vẫn cư đi cứ đi cho tới khi….

Bốp!

-Ai da!

-Ay yo!

Mamako và Huyệt Anh rên lên trong cái đau .Sau đó, hai cô nàng vui mừng ôm chầm lấy nhau khi gặp lại.Mamako cũng như Huyệt Anh, chào Phong và ba mẹ anh thì cô bỏ Long, Hoa một mình đi tới chỗ khác, đi không nhìn đường rồi va chạm trúng Huyệt Anh.

Khỏi cần nói, hai cô nàng nhìn nhau cũng đủ hiểu là hai đứa gặp chuyện gì rồi đấy

-Thôi!Tới đây rồi, công sức chuẩn bị nãy giờ rồi thì vui lên!Dù sao bà tới đó cứ xem như mừng cho Hoa và Long sắp thoát khỏi việc nghèo khó rồi mà giàu lên!-Huyệt Anh động viên Mamako, không lẽ giờ cô và Mamako vì giận chuyện xưa mà về trong khi hai đứa mất bao nhiêu thời gian, tiền bạc để chuẩn bị.

-Ừ!Bà cứ ráng tối nay như đi thay cho ba mẹ Hưng nha!-Mamako cũng động viên lại .

-Giờ tụi mình làm gì nhỉ?-Động viên cho nhau rồi nhưng Mamako thừa nhận thật là cứ đứng chờ buổi tiệc bắt đầu quả thật rất là chán .

-Ăn đi, tôi nghe ông Hưng nói thức ăn ở đây ngon lắm!

-Ok!

Hai cô nàng quả là con nít mà…họ luôn lạc quan và…ngốc. Huyệt Anh và Mamako như thám tử đi tới đi lui che mặt vì muốn che đi khuôn mặt tới tiệc chỉ để kiếm thức ăn.Đi tới hồi lâu hai đứa mới phát hiện ra một cái bàn trải cực dài, trên đó là những m1on ngon vật lạ làm hai đứa trố mắt nhìn.Đã lạ mà người ta làm cũng khéo ghê làm những món ăn trông rất ngon mắt , Mamako và Huyệt Anh chảy nước miếng mà nhìn.Khỏi suy nghĩ nhiều, cả hai xông pha vô ăn nhưng đương nhiên là ăn phải từ tốn , nhẹ nhàng chứ.

-Woa! Có sushi nè!Để tôi ăn thử xem họ làm có đúng không nhỉ?-Mamako cầm đĩa mình lên gắp vài miếng sushi cô thích lên mà ăn dù sao thì…ở quanh chỗ các cô những tiểu thư, công tử cũng đã lấy dĩa ăn thức ăn của họ rồi.

-Cái bành kem này trông lạ nhỉ?Tôi ăn thử!-Thay vì ăn salad để giữ dáng như mấy cô tiểu thư thì Huyệt Anh lại thản nhiên lấy mấy mẩu bánh kem khá to nhét vô miệng mà ăn , mất hình tượng thật.

-Mất hình tượng quá đi!

-Mamako?

Hưng và Long không biết từ khi nào đã có mặt tại bàn ăn vì nãy giờ họ đang kiếm công chúa của riêng họ .Tưởng hai cô nàng đang buồn ai dè…Hưng nhìn Huyệt Anh mà xấu hổ, cía hình dáng thiếu nữ xinh đẹp đâu rồi?Long cũng không kém gì bạn anh.

-Hihi!Hưng thử đi, thức ăn ngon lắm!

-Thôi !Tôi không dám!-Hưng giơ tay đầu hàng.

-Hoa đâu rồi Long?

-Nó đi với nhà Phong rồi!

-Ừ!Dù sao tớ cũng chúc mừng!

-Cảm ơn!

Dù vẫn thấy nét mặt buồn trên mặt Mamako nhưng Long không thể làm gì hơn được, anh chỉ biết im lặng mà thôi.

-Xin chào tất cả mọi người!Tôi rất lấy làm vinh dự khi được làm người dẫn chương trình hôm nay!Tôi là Renko Haruno.

Không lâu sau, gian phòng tối om lại trong khi hai nhỏ vẫn há họng ăn, Renko xuất hiện dưới ánh đèn đẹp tuyệt cùng với giọng nói mạnh mẽ đã tạo ra một tràng pháo tay nhiệt liệt để chào đón buổi tiệc tối nay.

Thì ra Renko là MC, Mamako và Huyệt Anh lúc này cũng hướng mắt lên sân khoắn dù hai cô nàng vẫn đang nhoằm nhoằm cái miệng.Hưng và Long cũng ngước lên nhìn.

-Hôm nay tôi xin thong báo một tin vui cho bên công ty ông Daisuke và ông Hoàng Dương đó chính là…mời mọi người đón tiếp hai cô vợ sắp cưới của hai người con trai của ông!

Bốp bốp bốp

Tất cả mọi người đều vỗ tay to như pháo.Từ từ, bốn dáng người uy nghiêm, lung linh dưới ánh đèn dần dần xuất hiện. Tất cả ai cũng đồng tình với đôi trai tài-gái sắc, không chỉ bên nam bảnh mà bên nữ cũng trông rất xinh đẹp. Hoa khoác tay Phong trên sân khấu,Kaishito cũng gentle đưa Hoa Âm lên trước mặt mọi người.Dù thật sự không đồng thanh như những người khác nhưng Long vẫn đưa tay chúc mừng cho em gái , Hưng thấy vậy, anh hiểu không nói gì hết mà làm theo.Mamako và Huyệt Anh không thể không phải vì họ vô tâm mà tại tay hai người đang cầm thức ăn.

-Ai da!

-Ay ya!

Bỗng chốc , Mamako và Huyệt Anh lại một lần la lên làm Hưng và Long nhìn sang ngay bạn gái mình.Trong miệng Huyệt Anh nhả ra một viên đá , còn Mamako cũng ho ra một viên đá khác.Cả bốn người ngẩn người ra nhìn hai viên đá quý từ torng thức ăn ra.

-Họ làm ăn khiểu gì vậy?Thức ăn mà có đá vậy…suýt nữa tôi nuốt vô bụng luôn rồi nè!-Huyệt Anh không biết tội “ăn hết trọn vẹn ổ bánh kem” mà còn la làng làm Hưng mất mặt quá, may là giờ mấy người khác đang chú ý lên sân khấu.

-Phải mắng họ mới được!Ai da! Cái răng của tôi!-Mamako cũng đồng thành với Huyệt Anh rằng cô đang muốn chửi ai làm sushi mà nhét nguyên cái viên đá vô thức ăn làm ê hết cả răng cô dù khoảng hơn hai mươi miếng sushi bị Mamako xử trọn vẹn (món ăn ở đây quá ngon) .Long che mặt cũng như thằng bạn anh.Cả hai khổ thân nhau.

-Hai con này mà tiểu thư gì?Heo thì có!-Hai thằng con trai đồng thanh.

-Nhưng dù sao chúng tôi cũng muốn gửi tặng tới các quý cô hay tiểu thư xinh đẹp hôm nay rằng…các bạn sẽ có cơ hội lần cuối cùng để được khiêu vũ chung với lại Kaishito và Phong!

Rầm…

Bốn người té xỉu, Huyệt Anh và Mamako chắc chắn với nhau rằng cái ý định kì quái này thế nào cũng do nhỏ em siêu quậy Renko nghĩ ra. Hưng và Long đang suy nghĩ công nhận hai thằng cha trên kia cũng ấm đầu lắm mà đồng ý có vụ này nữa.

Cả gian phòng giờ rộ lên tiếng thét của các tiểu thư, phụ nữ, trong đó có cả bà cô hơn hai mươi tuổi cũng say mê hai anh chàng hoàng tử trên kia .Mamako và Huyệt Anh bó tay, có phải họ vẫn đang biết rằng hai tên dở hơi trên kia có vợ rồi sao?

-Nếu muốn thành hai cô tiểu thư đặc biệt được nhảy với Phong và Kaishito thì phải có được hai viên đá quý mà chúng tôi đã giấu trong chiếc bánh kem và món sushi! Ai kiếm được viên đá lục bảo thì được nhảy với anh Kaishito, ai được viên lam bảo thì nhảy với anh Phong!Mời mọi người!

Renko vừa ra khẩu lệnh, tất cả mọi người đều hớn hở quay qua bên bàn ăn nhưng rồi tắt nghẹn.Cả đám người đều hướng tới hai cái dĩa không đựng gì cả nhưng trên một cái dĩa còn chút xíu miếng kem của chiếc bánh, một dĩa còn vương chút xíu cơm của món sushi .Và mọi người bắt đầu mắt chữ A,miệng chữ 0 khi thấy có hai cô nàng đang đứng bất động , trên tay mỗi người cầm một viên đá.

-Haha!Xin lỗi mọi người…bánh kem còn không ta?Hết rồi à?Tại ngon quá cho nên….Hihi!-Huyệt Anh mặt ngớ ra hết nhìn cái đĩa trên tay cô rồi nhìn xuống cái đĩa đựng nguyên ổ bánh kem vừa nãy.Cô tự cười như một con ngốc.

-Hihi!Sushi của ai làm ngon quá nên mình…lỡ xơi hết rồi…hihi!-Mamako mặt cũng ngố ra hết nhìn lên sân khấu rồi nhìn đám người bao vây , trong đó lẫn những con mắt tiếc nuối có,ghen tỵ có, ghanh ghét có,nể phục cũng có luôn.

Hưng và Long thay vì cũng ngố ra như mọi người thì hai anh đang nghĩ đến chuyện khác.Hưng như tức điên khi nghĩ đến cảnh tiếp theo,Long cũng vậy.

Renko đứng trên bục nhưng vẫn nhìn rõ phía dưới, cô nàng chỉ tủm tỉm cười.Hoa thì cực kì ngạc nhiên vì khẩu phần ăn của chị cô công nhận…ghê thật!Hoa Âm thì đang tức điên lên, cô càng níu chặt Kaishito hơn. Lẽ ra cô nên không chấp nhận ý kiến này của Renko. Lúc đó cô nghĩ mình sắp thành vợ Kaishito rồi nên “ tội nghiệp” mấy đứa chuột nhắt nên cho tròn này ai dè….Tất cả hỏng hết rồi.

Phong đứng trên sân khấu mà mặt mồ hôi nhìn Mamako . Anh khiếp đảm với dung lượng ăn của cô ghê nhưng hồi cười lên vẻ mãn nguyện vì anh vẫn thấy rõ trên tay cô đang cầm gì đó.

Kaishito tuy đang khoác tay Hoa Âm nhưng anh vẫn không mù, vẫn thấy Huyệt Anh nhí nhố dưới đó, xin lỗi tất cả mọi người và cô nàng vẫn nắm chặt lấy một viên đá.Bất giác tay Kaishito lỏng lẻo với Hoa Âm, anh sớm thoát được cái níu của cô tiểu thư đanh đá dù Hoa Âm đang cố ngăn lại.Phong cũng tự giác như bạn anh, bỏ tay Hoa ra mà xuống khán đài.

-Xin lỗi!Xin lỗi!-Mamako che mặt cúi đầu xin lỗi từng người.

-Tôi thề sẽ bỏ tật ham ăn hốt uống mà!-Huyệt Anh vẫn thấy sự ngỡ ngàng ,mất mát của mọi người nhất là các cô gái, cô thấy ngại quá.

Sau một hồi xin lỗi mọi người, hai cô nàng không nhận ra rằng, ai đó đang đứng đối diện đễ chờ được nhảy chung.Huyệt Anh ngỡ ngàng khi cô đi chứng kiến kĩ càng hơn về Kaishito, cô lại một lần bị xao xuyến bởi con mắt vô hồn nhưng hấp dẫn đến lòng người của anh mà mặt đờ ra.

-Tôi mời tiểu thư chứ?-Kaishito trao tay lịch sự.

-Sao lại là tôi?-Huyệt Anh hình như không biết cô đang nói gì làm mọi người trong buổi tiệc muốn té ngữa ra nhưng Kaishito thì không vì anh quá quen với cái tính khí này rồi.

-Chả phải ai nhận được viên lục bảo sẽ được nhảy với tôi và tiểu thư đang cầm nó trên tay đấy!-Kaishito lịch lãm nói như hai đứa khoảng mấy phút trước chưa quen biết nhau.Anh suýt sặc cười vì cái mặt ngu ngơ của Huyệt Anh nhìn viên đá khá kĩ càng, anh chắc rằng từ bé tới giờ Huyệt Anh không biết viên đá quý này , còn không biết tên gọi nữa.

Huyệt Anh mặt đỏ lên, nhăn mặt, cô nên đưa hay không đây?Bất giác có điều gì đó khiến tay cô từ từ đưa lên nhưng chợt nghĩ tới việc Hưng đang có mặt tại nơi đây và cậu ấy đang nhìn mình, cô ngay lập tức đưa tay xuống. Kaishito lần này chủ động,anh tự giác nắm chặt lấy tay cô từ khi nào rồi quay qua mỉm cười với Hưng.

-Đừng lo, chỉ là một điệu nhảy, tôi không làm gì “vợ” anh đâu!-Hưng dường như muốn xông tới đấm cho tên Kaishito một trận nhưng phải giữ thể diện.

Nói xong với Hưng, Kaishito đối diện với Huyệt Anh rồi thình lình anh ôm Huyệt Anh vô lòng làm cô trở tai không kịp và anh chỉ nói một câu nhỏ nhẹ bên tai Huyệt Anh, chỉ cho cô nghe thôi.

-Nhưng tôi không dám hứa những gì tôi nói là đúng!-Ý của anh là gì đây?Huyệt Anh giờ bất động trong vòng tay Kaishito.

Mamako đứng face to face với Phong và cánh tay anh đang chào đón cô, cô đang bâng khuâng mình nên làm gì đây?

-Tiểu thư có cần tôi nói lại một lần vì sao cô được mời nhảy với tôi không?-Phong cười mỉm nhìn Mamako.

-Không cần, tôi biết viên đá lam bảo như thế nào!-Mamako thẳng thắn nói ra , anh đang xem cô là đồ ngốc à?

-Tốt!

Mamako không biết vì sao, trong lòng cô như trội lên điều gì đó,cô muốn nắm bàn tay đó ngay?Muốn được nhảy với Phong?Muốn được bên anh ư?Còn Long sao? Hoa thì sao đây?Hình như có một mảnh màng sương bao vây tất cả các con người trong tiệc trừ Phong ra, cô như chỉ thấy mình anh rồi hai con mắt ảo ảo, vô ý thức mình làm gì.Lần này, cặp đôi này không phải để hoàng tử chủ động nắm mà là công chúa. Phong và Hoa đều mặt hình nhìn ai đó, không phải là Phong.

Nhạc bắt đầu nổi lên, Phong và Kaishito đã mời được hai tiểu thư ra giữa phòng. Điệu khiêu vũ bắt đầu, các cặp khác cũng lần lượt mời nhau ra nhảy cùng. Mamako và Phong có vẻ phối hợp rất tốt nhưng riêng Kaishito, Huyệt Anh thì…cô nàng heo đâu biết khiêu vũ.

- Tốt nhất là anh nên chọn người khác đi!-Huyệt Anh ra lời đề nghị.

-Tại sao?

-Vì tôi nhảy không tốt!Anh không thấy nãy giờ tôi mấy lần đạp lên chân anh à?-Kaishito đổ mồ hôi, anh đang tội nghiệp cái bàn chân của anh.

-Nhưng dù sao thì luật theo luật, tôi phải nhảy với người có viên lục bảo!-Huyệt Anh thua rồi.

Hoa và Renko đều xuống bục hết chỉ còn Hoa Âm còn  ở lại. Hình như có giác quan thứ 6, Renko cảm nhận có điều gì đó không hay cho lắm, cô cảm nhận rằng việc đó bốc ra từ Hoa, cô hiểu mà.Có vẻ cô nàng hôn phu của Phong đã nhận ra một sự thật rằng Mamako là của ai.

-Anh mời em nhé!

-Hưng!-Lo lắng không biết cách nào để an ủi Hoa thì Hưng từ đâu tới trước mặt Renko, anh đưa tay mời cô nàng làm Renko ngả người, cô đang nằm mơ sao?

-Vâng…vâng!

-Hi!-Nở nụ cười thiên thần, Hưng chào đón tiểu thư Renko . Cô quả là trông rất đáng yêu đêm nay, đưa ra trước sàn nhảy, Renko cũng phối hợp với Hưng rất tốt, cả hai nhìn nhau đám đuối vô ý thức.

-Còn chúng ta, ra nhảy luôn nhé!

-Anh hai?-Hoa được ai đó nắm lấy tay mình, người đó nở nụ cười dù cô biết trong lòng người đó đang đau buồn.Long đưa Hoa ra sàn như thằng bạn anh rồi cứ thế mà tiếp tục tới phần nhảy.

Khi nhạc kết thúc cũng là lúc Huyệt Anh và Mamako vội vàng chia tay bạn nhảy của mình để đi kiếm “chồng”.Thế rồi, Huyệt Anh bắp gặp hình ảnh thân thiết của Hưng và Renko.À! Hồi nãy hai người đó nhảy với nhau.Huyệt Anh không nhăn,cô chỉ mỉm cười.

Mamako không kiếm thấy Long đâu hết,chắc anh đang giận cô lắm.Mamako thấy hơi ồn nên cô đi ra ngoài để tận hưởng bầu trời yên bình, đêm nay nhiều sao thật.Cô nhớ, ngẫm nghĩ khoảng khắc cô và Phong gặp nhau lần đầu tiên, hai người đã trở thành cặp đôi như thế nào và những kỷ niệm hạnh phúc bên nhau.Cô nhớ những kỷ niệm đó và muốn…quay lại ư?

-Mình đang phản bội Long và Hoa ư?

-Hình như là vậy đó!

Cô thủ thì một mình trong một không gian đen huyền ảo thì từ khi nào cô không biết,Phong đã có mặt tại nơi đây.

-Ý anh nghĩa là sao?

-Hôm nay cô đẹp lắm!-Phong gentle nói ra làm mặt Mamako đỏ bừng lên .

-Cảm…cảm ơn!Trông anh…cũng đẹp trai lắm!

-Cảm ơn!-Không lúng túng như Mamako, Phong thản nhiên nói chuyện như chả có gì xảy ra.

-Cô và Long chừng nào đám cưới nhỉ?Nhớ mời tôi nhé!-Phong cười mỉa mai, lại gần Mamako nói chuyện.

-À! Sao tôi xưng hô thất lễ vậy nhỉ?Cô sắp làm chị dâu của Hoa mà tôi là “chồng” của nó vậy thì…tôi phải gọi cô là “chị dâu” mới đúng!

Như sét đánh ngang tai, Mamako không hài lòng chút nào về cách xưng hô này. Cô…cô không muốn Phong gọi cô là vậy nhưng dù thế nào đi chăng nữa, cô không thể cãi lại sự thật hiển nhiên bây giờ.

-Đừng gọi vậy!Tôi thấy kì lắm!

-Ơ hay, vậy tôi gọi sao mới đúng?-Phong vẫn mỉm cười nhìn Mamako.

-Anh…anh sao này hãy đối xử tốt với Hoa!-Mamako nói với Phong nhưng mặt quay chỗ kah1c,cô không dám nhìn thẳng vào mắt anh.

-……-Phong giờ chỉ im lặng chứ anh không nói gì hết.

-Tôi với Long chắc phải học xong cấp 3 rồi cưới vậy!Hihi! Dù sao tôi cũng chúc ngày hôm nay của anh và Kaishito!Chào!

Mặt Phong tối sầm lại,Mamako vội vã bước qua Phong rồi từ từ đi vô phòng tiệc nhưng đi chưa bao xa, một tiếng vang dội từ ai đó làm Mamako im lặng lại, cô suy nghĩ rất lâu, trái tím cô đập mạnh lien hoàn không dứt.

-Mamako! Em đừng giả dối lòng mình nữa!Rốt cuộc, em xem tôi là gì chứ?-Phong cởi bỏ dáng vẻ quý tộc,anh quay về hướng Mamako, mặt anh hiện lên cơ tực giận mà gào thét lên.

-……….

-Hãy nói đi ! Em thật sự từ trước tới giờ em xem tôi là ai?Em rể của em ư?

-…….-Mamako vẫn đang im lặng, cô không nói lên được gì hết.

-Hãy nói thật với chính mình đi, tôi biết em đang kìm nén bản thân mình lại nhưng hảy nói đi:em yêu tôi đúng không ?-Phong một hồi la lớn, anh bỗng từ từ im lặng, hai con mắt trìu ấm hướng tới đằng sau lưng Mamako.

Mamako bắt đầu quay về phía đối diện Phong và chậm rãi bước tới chỗ anh .Không mất nhiều thời gian, cô đã đứng trước mặt anh và mỉm cười.

-Nói ư?Để tôi nói cho!-Mamako vẫn đang mỉm cười với Phong.

Chát…

Một tia chớp qua gò má của Phong nhưng anh không phản ứng lại. Tay Mamako run bần bật lên rồi đấm nhiều cú mạnh , cực đau lên thân thể cường tráng của Phong, giọt nước mắt cô bắt đầu lăn dài trên má, vừa khóc cô vừa nói.

-Anh là đồ khốn! Anh có biết tôi nhịn anh lâu như thế nào không?Anh luôn trêu chọc tôi! Anh làm tôi tức điên lên!

-Anh sỉ nhục tôi!Sỉ nhục luôn đứa em gái tôi yêu quí!Sỉ nhục Long!Anh còn đánh bạn thân tôi!Anh còn đánh tôi đến bất tỉnh!

-Anh nhầm tôi với con nhỏ chết tiệt tên là Haru thế mà hôm nay anh kêu tôi nói sự thật là tôi yêu anh ư?Anh nằm mơ à?

-Mamako!-Phong giữ chặt hai tay của Mamako, cô chửi anh, vạch tội của anh ra, anh chịu hết anh đáng bị vậy mà và cuối cùng những lời nghẹn ngào từ tận đáy lòng của Mamako muốn nói ra từ lâu.

-Nhưng tôi cũng không kém anh cía gì hết!Tôi đã lợi Long!Hic!Lợi dụng cậu ấy để quên anh!Hic!Tôi là con nhỏ xấu xa mà!

-Thế rồi!Hic!Tôi nghĩ tôi có thể quên anh nhưng…cái cắm trại đó…tại sao tôi còn nhớ sở thích của anh?Hic!Tạo sao trong khi tôi sắp chết đuối ,anh không cứu nhưng khi tôi bị thương ở chân thì anh lại dịu dàng với tôi?Huhu!Tại sao chứ?Tại sao anh làm vậy?-Mamako lay mạnh, gào lên trong cơn khóc làm Phong mở to mắt nhìn cô, ý cô là…

-Anh có biết…Anh làm vậy…tôi lại một lần nữa không thể nói dối với bản thân mình….Tôi yêu anh!Hic!Huhuhu!-Mamako ngước nhìn Phong,hai con mắt ướt đẫm, Phong hiền từ nhìn Mamako , lau nước mắt cho cô.

-Tôi…tôi yêu anh…Anh có biết là tôi đã phải lòng anh từ rất lâu rồi không hả?Thế mà anh vẫn trêu cợt tình cảm của tôi là sao?

-Mamako!

-Đừng nói tên tôi ra! Hic!Hức! Tôi yêu anh, yêu anh nhiều lắm!

-……

Phong ôm khuôn mặt đáng thương của Mamako, anh ngã đôi môi của mình lên môi cô .Mamako, cô không đẩy ra mà ngược lại,cô ôm chặt đầu Phong, hay tay Phong cũng luồng qua eo cô ôm chặt như muốn giữ lấy cô mãi mãi.Cô đã nói hết lòng mình rồi,anh vui lắm!Hai người say sưa trong nụ hôn dưới những vì sao, có những ngôi sao kia làm chứng cho tình yêu của họ.



XOảng… Trên tay cầm chai rượu rớt xuống, Long đứng kế bên cửa ban công và chỉ nhìn, anh nghe hết rồi.Đằng sau Long là Hoa. Mamako…cô đã nói sự thật rồi!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.