Từ nhỏ lớn lên ở quê, nhà cô và nhà Vỹ Đình đều là công chức bình thường, cô cũng chưa đi đâu xa nhà. Lần đầu tiên sống trong căn biệt thự xa hoa, nội thất toàn đồ xa xỉ, Hoài Thương không biết sài. 
Đến nỗi ông chủ phải tận tay xả đầy bồn nước ấm cho cô tắm. 
Anh chỉ mấy lọ trên giá: "Dùng tạm của tôi nha, chiều tan làm tôi đưa em đi siêu thị!" Trước khi ra khỏi phòng tắm, anh dặn thêm: "Ngày hôm nay em không làm gì cả, tắm xong cứ ngủ ngon một giấc, trong tủ lạnh có thức ăn, mọi chuyện khác cứ để im đợi tôi về hẳn tính ha!" Anh nháy mắt cô cái: "Tôi đi làm nha! Em yên tâm ngâm nước nóng vì cửa nẻo tôi thay em khóa hết rồi." 
Cô đứng tần ngần giương mắt nhìn anh. 
"Đi đây, bai!" Anh cười, vẫn nụ cười hiền lành khiến người ta rất yên tâm đó. 
Hoài Thương chưa dám tắm liền, cô đứng ban công chờ ông chủ đi. 
Phong Dạ như có mắt trên đỉnh đầu, anh nhìn lên, cười với cô, bàn tay lưu luyến vẫy vẫy như chồng tạm biệt vợ yêu trước giờ đi làm. 
Hoài Thương bất đắc dĩ nặn ra nụ cười lịch sự xã giao, vẫy tay tạm biệt ông chủ. 
Phong Dạ tự nhiên hôm nay không muốn đi làm nhưng khổ nỗi bác sĩ còn bệnh nhân. Anh đã nhờ đồng nghiệp trực thay anh nguyên ngày 24 tháng 12 rồi. 
Mang tâm trạng phấn khởi đến cơ quan, các đồng nghiệp nhìn gương mặt rạng ngời của anh trêu: "Bác sĩ Dạ, ngày Noel 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3735073/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.