Tiệc cưới tàn, Hoài Thương phụ mẹ chồng dọn dẹp.
"9 giờ rồi con lo tắm rửa nghỉ ngơi còn để mẹ!"
"Vậy sao được ạ?"
Mẹ chồng gỡ lấy cái xoong trong tay cô, cười rất đỗi thân tình: "Có gì mà được với không được hả con? Mẹ là mẹ con chứ có phải người ngoài đâu mà con giữ kẽ. Chỉ còn mấy cái xoong thôi mẹ chà loáng là xong ngay. Con về phòng kẻo Vỹ Đình đợi."
Hoài Thương hai má nóng bừng, cười bẽn lẽn, nghe lời mẹ chồng: "Dạ!"
Cô mang tâm trạng khấp khởi về phòng tân hôn. Tay vịn lên nắm cửa, lòng hồi hộp.
Nói là vợ chồng. Hôn nhân tự nguyện dựa trên tình yêu nhưng cô và Vỹ Đình chưa từng đi quá giới hạn cái cầm tay. Mà số lần hai đứa ở bên nhau cũng không nhiều.
Anh hơn cô một tuổi, học trên cô một lớp, nhà anh và nhà cô chỉ cách nhau con ngõ nhỏ. Không biết từ bao giờ chàng thư sinh áo trắng nhà bên đã làm xao động trái tim cô thiếu nữ Hoài Thương.
Anh không có bố. Mẹ anh là cô giáo chủ nhiệm cô ba năm phổ thông nên thường ngày cô vẫn hay sang nhà anh. Có hôm cô viện lí do bài toán khó nhờ anh giải giúp, có hôm cô lấy cớ bài lý không biết cách làm đưa anh giảng hộ. Ba thứ linh tinh đủ môn học trên trường nên ngày nào Hoài Thương cũng có lí do để ngồi cạnh anh. Mắt dán vào miệng anh, mũi hít hà mùi nắng gió thuộc về riêng anh.
Dưới ánh đèn, cái bóng cao
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doi-anh-ngay-cuoi-dong/3735066/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.