Chúng ta sẽ làm được!
Lắng đọng lại khoảnh khắc mà xung quanh đều nở rộ tiếng cười chúc phúc.
Tiểu Chu môi mỉm cười, nhìn ngắm cặp đôi mới cưới đang cùng nhau rót rượu, trong đầu không thể thoát khỏi suy nghĩ: thật ghen tị.
Bản thân luôn là người nhắc nhở cô bạn thân phải sống hạnh phúc, bất luận thế nào cũng phải mỉm cười vậy mà... chính cô lại lạc vào sự đố kị, không phải rất nực cười hay sao?
Cô đã khóc thảm thiết,
Cô đã suy sụp triệt để,
Cô đã tuyệt vọng,
Cô... thực ra cũng đang chẳng hạnh phúc...
Những người cô yêu thương, bất luận ra sao cũng sẽ đi đúng trên con đường và tìm thấy bến bờ. Vậy còn cô?
Mình thực sự lạc đường sao?
"Cậu mặc chiếc váy này rất hợp!"
Tống Mẫn tông giọng nhẹ nhàng, hơi ghé tai cô. Trong bộ váy cưới xinh đpẹ này, vị bác sĩ nọ đã thực sự nhận được lời khen ngợi trong đầu của người bạn thân: cậu ta cũng khá đẹp đó chứ!?
"Chị dâu chọn, đương nhiên sẽ hợp!"
Giáo sư Trương mang một chút chọc ghẹo ở câu nói, việc này khiến bác sĩ Tống có phần thẹn thùng vì... chưa quen...lắm với thay đổi này.
"E hèm! Được rồi, cậu bỏ giọng đó đi!"
"Vâng, chị dâu"
Hai người bạn thân thiết nhìn nhau đầy mỉa mai trêu chọc.
Sau cái bĩu môi từ Tống Mẫn, cả hai lại bật cười thật ngốc nghếch. Hệt như thời sinh viên, nụ cười thoải mái đó, rất lâu rồi họ mới lại cùng nhau bộc lộ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doctor/2538072/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.