Editor: Tuyết.Nhi.
Công Tôn Trường Khanh không biết, người hắn muốn tìm, lúc này đang một thânáo trắng, ăn mặc nam trang, xắn tay áo ở trong phòng bếp của Hanh Thôngtửu lâu điều chế nguyên liệu làm lẩu. Khi mùi thơm từ trong nồi sôi trào ra bốn phía, đầu bếp bên cạnh đã nhịn không được cầm muôi múc mộtmiếng, không kịp thổi nguội liền đưa vào miệng.
“Thế nào?” Hạng Quân Vãn cầm lấy khăn sạch Lạc Tuyết đưa tới lau tay, mỉm cười nhìn về phía đầu bếp.
Đầu bếp không nói chuyện, ngược lại đem miếng thịt dê được bào mỏng bỏ vàotrong canh quậy một chút, sau khi cẩn thận nhai kỹ vài miếng, sắc mặtđại biến, “Mỹ vị! Thức ăn mỹ vị nhất nhân gian không gì sánh bằng được!Vừa bảo lưu lại mùi vị thức ăn ban đầu, lại có mùi thơm ngon của nướccanh, lẩu này quả thực là quá tuyệt rồi!”
Nghe xong lời của đầu bếp, Chu Thừa cũng khẩn cấp xiên một miếng thịt hun khói.
“Ăn ngon! Thật sự là ăn ngon quá!” Chu Thừa nhiệt tình yêu thích thức ănngon, cho nên dáng người mới có thể mượt mà như vậy, hắn định sau khilàm xong lẩu, sẽ mời Hạng Quân Vãn lại đây điều chế canh gốc. Không nghĩ tới, lẩu này ngược lại thật sự là một thứ tốt!
Chu Thừa tự xưng là đi khắp đại giang nam bắc, ăn qua rất nhiều thức ăn ngon, lúc này cũng nhịn không được giơ lên ngón tay cái.
“Công tử, lẩu này nếu để ra ngoài, nhất định sẽ làm cho thanh danh của Hanh Thông tửu lâu chúng ta lên cao!”
Dù cho Chu Thừa “ăn hàng” như thế, vẫn đối với lẩu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-xau-phi/44074/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.