Editor: Cửuvĩhồ Vẻ mặt của La Húc không giống làm bộ, Hạng Quân Vãn thoải mái đứng dậy,cũng không nói tiếp những lời khách sáo: "Lạc Tuyết, đem lễ vật ta chuẩn bị lấy ra đây!" "Vâng , tiểu thư!" Lạc Tuyết lại cầm một xấpgiấy phân phát cho năm người. Vấn đề vừa rồi của bọn họ, toàn bộ đều trả lời trên giấy. Một hồi im lặng, chỉ có âm thanh lật xem trang giấytrong tay của năm người, sau đó chính là tiếng than thở không dứt. Chờ xem xong nội dung trong giấy, mấy người La Húc mới ngẩng đầu nhìn HạngQuân Vãn, trong mắt trừ bỏ kinh diễm , sùng bái, còn có một loại ý nghĩ"lý phải như thế". Giống như Hạng Quân Vãn vốn dĩ thông minh xuất sắcnhư vậy, trước kia chỉ là mây đen che lấp, che mất tài hoa của nàng. Nay gió thổi mây tan, Hạng Quân Vãn nên thể hiện ra phong hoa tuyệt đại của nàng. "Tiểu thư......." Năm người đồng thời quỳ xuống,quỳ ở trước mặt Hạng Quân Vãn, Hạng Quân Vãn thậm chí còn nghe đượctrong giọng nói của bọn họ lộ ra chút nghẹn ngào, điều này làm cho nàngcó chút giật mình. Nếu nói thái độ của năm người này chuyển biến là vìbiện pháp cải cách mình viết cho họ, điều này còn có thể lý giải, nhưngtrong trong giọng nói của họ bao hàm kích động, nghẹn ngào, loại cảm xúc khác thường này từ đâu mà đến? "La thúc thúc, mọi người hãy mauđứng lên! Các vị đều là lão nhân đi theo cha ta, là vai vế thúc dì củata, các người như thế chẳng phải muốn cho ta giảm thọ?" Hạng Quân Vãn tiến lên đỡ, La Húc lại không chịu đứng lên. Hắn là đầu mục trongnăm người, hắn không đứng dậy, bốn người kia cũng như vậy quỳ không chịu đứng dậy. "Lúc trước chúng ta đối với tiểu thư mang lòng khinhthường. Hiện tại xem ra, tiểu thư chẳng những huệ chất lan tâm, hơn nữatài hoa xuất chúng. Là chúng ta bị lời đồn đãi vô căn cứ kia mê hoặc,hiểu lầm tiểu thư, cho nên đối với tiểu thư có nhiều bất kính, chúng tađáng lý phải bị phạt!" Biểu hiện của La Húc cùng mấy người Lý Dịch, khiến chi Hạng Quân Vãn nghĩ tới một loại người - quân nhân. Từ cách quỳ tiêu chuẩn của bọn họ,hành động theo nhịp, lưng rất thẳng tắp, cùng với biểu tình nghiêm túc, đều có thể nhìn thấy bóng dáng quânnhân. Một người chỉ cần ở trong quân doanh thao luyện một phen, vô luậnngày sau làm chức nghiệp gì, cũng không thể che dấu khí tức trên người, ở mỗi thời khắc đều lộ ra bản tính. Giống như hiện tại, bọn họ thật sựđem nàng trở thành người một nhà, mới có thể ở trước mặt nàng bộc lộ một mặt chân thực nhất của mình. Nhìn ánh kiên định của năm ngườináy, Hạng Quân vãn có chút hoang mang, Hạng Trị Chung rốt cuộc để lạicho nàng một đám người như thế nào? Người phụ thân đóng ở biên giới,hiếm khi trở về, lại là một người như thế nào? "Xin tiểu thư trách phạt!" Ngay lúc Hạng Quân Vãn trầm tư, năm người cùng lên tiếng yêu cầu nàng tráchphạt. Bọn họ như thế, tựa hồ rất quyết tâm, nàng không xử phạt bọn họ,năm người sẽ quỳ không đứng dậy. Nghĩ nghĩ, Hạng Quân Vãn trở về chỗ ngồi, đoan chính ngồi xuống. "Nếu năm vị tự nguyện nhận trừng phạt, chuyện này ta trước hết ghi nhớ. Tacho các người thời gian một tháng, đem ý nghĩ trên sách kế hoạch của talàm ra. hơn nữa mở rộng buôn bán. Nếu tháng này mức buôn bán gấp hai lần trước kia, việc trừng phạt sẽ bị hủy bỏ. Nếu như không đạt được, ta lại trách phạt nặng hơn! Các người thấy thế nào?" Đám người La Húcvạn lần không nghĩ tới xử phạt của Hạng Quân Vãn là cái này. Nếu dựatheo những trù tính trên sách kế hoạch để tính, thật sự mở rộng ra, nhất địng là đặc biệt kiếm lời tốt. Nói đi nói lại, Hạng Quân Vãn vẫn là thả cho họ một con ngựa. Đối với quyết định của Hạng Quân vãn, nămngười không có dị nghị gì, sau đó đứng dậy. Vấn đề không hiểu, năm người sẽ hướng Hạng Quân Vãn thỉnh giáo, chờ đến khi trời tối xuống, bọn họvẫn còn chưa nghĩ xong. "Cách nghĩ tài tình tuyệt diệu của tiểuthư thật sự là tuyệt diệu! Chủ tử nếu biết được tiểu thư tài năng nhưvậy, nhất định sẽ hết sức vui mừng!" Rời khỏi phòng của Hạng Quân Vãn,Lý Dịch cảm thán một tiếng. Nghe xong lời của hắn, Chu Thừa gật gật đầu: "Đúng vậy a! Tiểu thư thật là ngoài dự đoán của mọi người! Ta thực thay chủ tử cao hứng!" Nói đến đây, cái mũi mập mạp của Chu Thừa ửngđỏ, khóe mắt còn có nước mắt. Thấy vài người khác nhìn mình, Chu Thừavội vàng nhìn về phía bầu trời, ống tay áo nhanh chóng lau lau khóe mắt, không để mọi người nhìn thấy bộ dạng túng quẫn của mình. Nhìn hắn nhưthế, Hoa Ngũ Nương phốc một tiếng, ngón tay dùng sức chọc Chu Thừa mộtchút: "Xem huynh cái người không có tiền đồ! Tiểu thư tính tình thayđổi, chúng ta hẳn nên cao hứng mới phải! Trước kia gãy xương chảy máucũng không thấy huynh như thế, hôm nay ngược lại làm sao lại trở nên yếu ớt như vậy?" "Ngũ nương, muội cũng đừng cười Tam ca!" Triệu Hằng đứng ở một bên chắp tay sau lưng mở miệng nói: "Tam ca hắn đây là cao hứng! "Đúng! Ta cao hứng đó!" Chu Thừa vội vã tiếp lời. Bọn họ nói như vậy, ngược lại khiến cho Hoa Ngũ Nương trầm mặt xuống, quamột hồi lâu nàng mới chậm rãi mở miệng: "Ta vốn tưởng rằng, năm ngườihuynh muội chúng ta kiếp này có thể yên ổn như thế......Hôm nay thấytiểu thư, ta bỗng nhiên có loại dự cảm, đi theo tiểu thư, cuộc sống saunày của chúng ta có lẽ sẽ đặc sắc vô cùng". Nói đến đây, Hoa ngũNương mạnh mẽ thay đổi, nhìn về phía la Húc. Dưới ánh trăng, Hoa NgũNương vốn dĩ ngũ quan quyến rũ trở nên hưng phấn dị thường, trong đôimắt phượng nhếch lên kia, bốc lên ngọn lửa nóng lòng muốn thử: "Đại ca,xem ra cuộc sống tu tâm dưỡng tính của chúng ta sắp kết thúc rồi!" Lời của Hoa Ngũ Nương đi vào trong long của bốn nam nhân. La Húc vuốt chòmrâu, chậm rãi cười: "Dựa theo tiểu thư phân phó mà làm đi! Từ giở trởđi, chúng ta là người của "Di Hồng công tử! Nhớ kỹ lời tiểu thư nói,nàng đem cửa hàng bán cho Di Hồng công tử, sau này danh dự vinh quangnày đều thuộc về Di Hồng công tử!" Lời đồn nhảm không căn cứ củangười dân thêm mắm thêm muối này nọ, tin tức Yến vương phi bị hưu truyền ra, toàn bộ người dân trong kinh thành đều nhìn chằm chằm vào Yến vương phủ cùng tướng quân phủ. Có người biết chuyện, thả ra tin tức, nói Hạng Quân Vãn sau khi bị hưu cũng không về phủ tướng quân, phủ tướng quân đi Yến vương phủ muốn người, ngược lại bị người của Yến vương phủ xua đuổi trở về. Vì thế, tin tức trước đó lập tức bị xào rang đến cao trào. Tất cả mọi người đang phỏng đoán Hạng Quân Vãn đi nơi nào? Có người đoánrằng Hạng Quân Vãn xấu hổ và giận dữ nên tự sát, có người lại đoán nàngđi biên giới, tìm Hạng Trị Chung cáo trạng. Cũng có người to gan phỏngđoán là Yến vương sau khi hưu Hạng Quân Vãn, dưới cơn nóng giận giếtchết nàng cho hả giận! Không thể không nói, tiềm lực bát quái của dân chúng là vô cùng tận, đặc biệt là cái phỏng đoán cuối cùng kia, cực kì phù hợp tinh thần cẩu huyết trong tưởng tượng của mọi người. Trong lúc nhất thời, người kinh thành đều nghị luận. Ở dưới dư luận của người dân, Công Tôn Trường Khanh hiển nhiên đã trở thành hung thủ sát hạiHạng Quân Vãn. Mọi người truyền tai nhau, giống như có người tận mắtnhìn thấy Công Tôn Trường Khanh là như thế nào đem chủy thủy sắc bén đâm vào thân thể đáng thương của Hạng Quân Vãn vậy. "Khốn kiếp! Nếuđẻ cho bổn vương điều tra ra rốt cuộc là kẻ nào bịa đặt, bổn vương nhấtđịnh sẽ giết chết hắn!" Công Tôn Trường Khanh khí sắc rất kém, hai conmắt đen tròn hình bán nguyệt đọng dưới tròng mắt. Mấy ngày naybởi vì thân thể trục trặc, tính tình của của hắn trở nên tàn bạo dịthường, cộng thêm truyện của Hạng Quân Vãn, không thể nghi ngờ là đổthêm dầu vào lửa. Công Tôn trường Khanh tức giận đen phổ cũng muốn nổtung! "Kẻ quái dị kia rố cuộc trốn ở nơi nào? Nữ nhân chết tiệt, đều làngươi hại ta như thế! Người đâu, Đi tìm Hạng Quân Vãn cho bổn vương!"
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]