Kể từsau khi lần đó Nam Cung Liệt triệu kiến các nàng, sau này cũng không gặp cácnàng nữa, chỉ phân phó Kê Kiện, có chuyện gì thì tận lực thỏa mãn các nàng.
Thuyềnvẫn đi ở trên biển mênh mông vô bờ, lúc gió êm sóng lặng, Phượng Lan Dạ từtrong khoang thuyền đi ra, đứng dọc theo mạn thuyền để thưởng thức cảnh tượngnơi xa, ngoài việc có thị vệ canh chừng ngoài cửa sợ các nàng bỏ chạy, thì cácnàng hai tương đối tự do nhiều lắm.
Thờigian gần mười ngày trôi qua, Hoa Ngạc đã có thói quen với bộ dạng của côngchúa như vậy .
Côngchúa không thích nói chuyện, cá tính rất lạnh, phần lớn thời giờ dùng để đọcsách, nàng chưa bao giờ biết công chúa luôn luôn hiếu động, lại có một mặt nhãnhặn lịch sự như thế, còn đắm chìm ở trong sách nữa, nàng đoan trang, trầm ổnnội tâm như vậy, trước kia Hoàng hậu nương nương vẫn hi vọng công chúa có thểtrầm tĩnh một chút, nhưng là đều không thể khiến cho nàng thay đổi tâm tính,không nghĩ tới bây giờ công chúa lại giống như Hoàng hậu nương nương kỳ vọng,công chúa đụng phải cột một lần, lại đem tính tình thay đổi.
HoaNgạc chỉ có thể nghĩ như vậy, bất quá công chúa như vậy cũng không có cái gì làkhông tốt.
Hiệntại các nàng hai nữ tử yếu đuối, có thể làm cái gì chứ? Công chúa nghĩ thôngsuốt, cũng là một chuyện tốt.
Chỉ cầncông chúa không có chuyện gì, ít nhất Vân Phượng quốc còn có một chút hi vọng,nếu như nàng mà có chuyện, Vân Phượng quốc còn hi vọng gì đây?
"Côngchúa, trở về đi thôi, gió đã bắt đầu thổi."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-vuong-phi/173601/quyen-1-chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.