Edit: V.O
"Hạ độc khiến cho bọn họ không tới được cũng không được sao. Chẳng lẽ uổng công ta dạy chàng độc thuật?" Bạch Vũ cắn điểm tâm, nói mập mờ không rõ.
"Dạy không uổng công..." Dạ Quân Mạc dở khóc dở cười, hạ độc một mạch nhiều người như vậy, kẻ ngốc cũng biết có vấn đề. Nhưng quả thật hắn có thể động chút tay chân, không phải khiến cho bọn họ không tới được, mà là khiến cho tất cả bọn họ thua trong trận tỷ thí.
Hạ một chút độc khiến cho người ta không thể sử dụng linh khí, sau đó sẽ tự khôi phục, không hề để lại một chút chứng cứ, hắn vẫn có thể làm được.
Vì thế, một tháng rưỡi kế tiếp, Dạ Quân Mạc liền vội vàng chế tạo thuốc độc với Bạch Vũ, âm mưu hạ độc người một nhà cùng với tiểu Công chúa của Sáng Thế Thần Điện, trước kia Dạ Quân Mạc chưa từng nghĩ tới chuyện này, bây giờ làm như vậy, hình như cũng không cảm thấy khó chịu.
Bạch Vũ thật lòng không có bất kỳ thái độ thù hận gì đối với Ám Dạ Đế Quốc, nếu không phải ân oán của hai nhà vướng mắc mấy đời, dường như Bạch Vũ cũng hoàn toàn chưa từng nghe đến thanh danh của Ám Dạ Đế Quốc.
Cũng không biết nếu có một ngày, hắn hủy đi Sáng Thế Thần Điện, cướp nàng đến bên cạnh mình, nàng có trách hắn không.
Bạch Vũ nhìn bộ dạng ngẩn người của hắn, lấy bình thuốc trong tay hắn qua: "Chàng nghĩ cái gì vậy? Không phải thuốc đã làm xong rồi sao? Chẳng lẽ chàng đổi cách, không muốn hạ độc bọn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/doc-y-than-nu-phuc-hac-lanh-de-cuong-sung-the/1469212/chuong-418.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.